Bấy giờ, lưỡi dao chỉ còn cách tim của cao thủ áo đen một centimet cuối cùng, sắp đâm vào ngực ông ta.
“Ông Miêu!” Dương Thanh kinh ngạc nhìn ông lão đang tóm lấy cổ tay mình.
Lửa giận hừng hực trên người anh lập tức tan biến.
Miêu thành chủ mỉm cười nhìn Dương Thanh, gật đầu nói: “Cuối cùng cũng kích hoạt được tộc văn!” Anh sửng sốt hồi lâu mới lên tiếng hỏi lại: “Ông nói vậy nghĩa là sao?” Miêu thành chủ bật cười đáp: “Cháu bỏ dao xuống trước đã”.
Dương Thanh ngơ ngác làm theo.
Tuy anh rất muốn báo thù rửa hận cho bố mẹ nhưng Miêu thành chủ bảo anh bỏ dao xuống, anh không thể không bỏ.
Đợi Dương Thanh buông dao găm xuống, Miêu thành chủ mới cười nói: “Thật ra ông ấy là cao thủ mạnh nhất bên cạnh ông, Miêu Chấn Đông, không phải là kẻ thù giết hại bố mẹ của cháu đâu.
Không chỉ như vậy, nhờ sự trợ giúp của ông ấy, cháu mới có thể thuận lợi kích hoạt tộc văn”.
“Bây giờ cháu thử cảm nhận xem, có phải cảm thấy thực lực đã tăng tiến rồi không?” Nghe Miêu thành chủ nói vậy, Dương Thanh sững sờ không hiểu đầu cua tai nheo gì.
Cao thủ áo đen vừa muốn lấy mạng mình chính là người do Miêu thành chủ phái tới sao? Nghe xong, Dương Thanh mới hiểu ra, ngạc nhiên đáp: “Vậy tức là những lời vị tiền bối kia vừa nói với cháu không phải là thật sao?” .
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!