Mới cách đây không lâu, cô vẫn có ba mươi phần trăm cổ phần mà!
Sao đột nhiên lại biến thành mười phần trăm rồi?
Theo bản năng cô phải gọi hỏi cho rõ chuyện, nhưng lại bị Chu Dương ngăn cản.
“Giờ em gọi điện thoại cũng đâu có ý nghĩa gì, đúng không?”
Chu Dương chậm rãi nói.
Tạ Linh Ngọc hơi sửng sốt, mặt hiện lên vẻ hiu quanh, rồi gật đầu.
Phải nhỉ, mặc kệ việc tại sao cổ phần lại bị thiếu hụt, chắc chắn là do người trong Tạ gia nhúng tay vào.
Chẳng cần biết đám người đó tại sao lại làm vậy, tóm lại họ đã lấy cổ phần rồi thì rất khó để đòi lại.
Đáng ra ngay từ đầu cô không nên ký điều khoản của ngang ngược đó!
Cổ phần của tất cả người trong Tạ gia đều đứng tên gia tộc Tạ Thị, và gia chủ có quyền điều chỉnh tỉ lệ cổ phần của mọi người bất cứ lúc nào.
Ký vào điều khoản đó cũng đồng nghĩa với việc Tạ Linh Ngọc chẳng còn cổ phần nào nữa.
Việc cấp bách hiện giờ là nhanh chóng bán tháo mười phần trăm cổ phần trong tay đi!
Nhưng trong thời gian ngắn như vậy, cô biết tìm ai đây?
“Có muốn trả thù Tạ gia không?”, trêи mặt Chu Dương chợt hiện ra nụ cười gian xảo.
“Trả thù Tạ gia?”, Tạ Linh Ngọc hỏi.
Nói thật, Tạ Linh Ngọc chưa từng có ý nghĩ như vậy.
Dù Tạ gia có làm chuyện gì quá đáng thì cô cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc trả thù.
Nhưng cô chưa nghĩ tới thì Chu Dương đã nghĩ xong cho cô từ lâu rồi.
Hiện giờ trong tay Tạ Linh Ngọc chỉ còn mười phần trăm cổ phần.
Mười phần trăm cổ phần này trêи thị trường cổ phiếu cũng chỉ có giá ba triệu tệ, hơn nữa cũng chẳng thể bán được ngay.
Quan trọng hơn là không được để Tạ gia biết chuyện.
Nên Chu Dương định mua lại mười phần trăm cổ phần này.
Bỏ năm trăm tệ tiền vốn.
Tạ Linh Ngọc sẽ chuyển thẳng cổ phần cho anh, còn anh sẽ chuyển năm trăm tệ vào tài khoản Tạ gia.
Đương nhiên, năm trăm tệ này chỉ là tiền trả cho Tạ gia, số tiền còn lại anh sẽ chuyển thẳng vào tài khoản của Tạ Linh Ngọc.
Dù sao toàn bộ số cổ phần đều đứng tên Tạ gia, muốn bán số cổ phiếu này thì phải thông qua tài khoản của Tạ gia.
Cho nên Chu Dương mới nghĩ ra cách đó.
Ban đầu Tạ Linh Ngọc vẫn hơi do dự.
Cô không dám tưởng tượng, lúc người của Tạ gia nhận được năm trăm tệ đó sẽ có biểu cảm như nào.
Chắc chắn họ sẽ gọi điện tới chửi mình, đây là điều mà cô không muốn thấy.
Nhưng chẳng mấy chốc cô đã nghĩ thông suốt.
Dù có đối xử tốt với đám vong ân bội nghĩa Tạ gia đó cũng vô ích thôi, đến khi đó phải chửi thì họ vẫn cứ chửi!
Nếu như vậy, tại sao Tạ Linh Ngọc còn nhân từ với họ làm gì? Tại sao phải suy nghĩ cho cảm nhận của họ?
Do đó, cô không nghĩ ngợi nhiều, đồng ý luôn.
Cô lập tức ký vào thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, rồi chuyển lại cổ phần mà cô đứng tên cho Chu Dương.
Còn Chu Dương cũng chuyển cho Tạ gia năm trăm tệ, sau đó chuyển tiếp cho Tạ Linh Ngọc ba triệu tệ.
Trong phòng VIP ở Thúy Hồ Cư, Tạ Linh Ngọc rời khỏi chưa được bao lâu, bữa tiệc gia đình của Tạ gia vẫn chưa kết thúc, lúc này điện thoại của bác cả Tạ gia vang lên.
Nhận được năm trăm tệ!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!