TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hồng Nhị Lão vẻ mặt lạnh băng quát: "Tần Hiên, mày giết thằng ba em tao?"
"Không phải tôi!" Tần Hiên tỏ ra thành thật, vội vàng lắc đầu.
Hồng Nhị Lão nhíu mày, đột nhiên nhìn về phía Thất Hồn.
Vẻ mặ ngày càng hung ác, tực giận quát lớn: "Mày là Thiên thần sa đọa?”
Thất Hồn không lên tiếng, cứ im lặng như một bức tượng.
Hình săm thiên thần màu máu trên ngực của anh ta vô cùng chói mắt.
Hồng Nhị Lão mạnh tay ném vỡ mọi thứ trên bàn, giận dữ quát: "Người đâu!"
Dù là không mấy thân, cũng là anh em cùng mẹ khác cha, trả thù cho em út cũng là điều nên làm, nhất là kẻ thách thức quyền uy của Hồng Nhị Lão.
Cả trong lẫn ngoài đột nhiên trở nên rất yên tĩnh.
Trong lòng Lam Sâm và Hồng Nhị Lão đều có dự cảm không ổn.
Không giống như Hồng Nhị Lão dự đoán, những tên đàn em kia đều mai phục sẵn.
Ba người trước mắt, vẫn luôn bình tĩnh như nước, không có chút khiếp sợ nào.
Vậy những tên đàn em kia đâu rồi?
Làm sao có thể? Dù là giết người hay đánh nhau phải có tiếng động chứ.
Sao lại có thể xử lý mấy chục người mà lại không phát ra tiếng động nào như vậy được? Nhưng sự thật vẫn luôn tàn khốc như vậy, đáp lại tiếng quát tháo của hồng Nhị Lão chỉ là sự im lặng.
Lam Sâm chậm rãi lui về phía sau, Thất Hồn lạnh lùng nói: "Nhảy khỏi cửa sổ là lựa chọn ngu ngốc đấy.”
Lam Sâm càng không thể nhúc nhích.
Giang Hải lấy ra một chiếc thẻ màu đen, tiện tay ném lên bàn: "Năm mươi tỷ mà mày muốn đều ở đây."
"Muốn thì đến mà lấy!"
Khóe miệng của Tần Hiên nhếch lên, đây không phải là giao tiền, mà Giang Hải đang muốn lấy mạng gã.
Hồng Nhị Lão không động, giận dữ gãi đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhìn cái thẻ, trong lòng Lam Sâm run lên, suýt nữa thì bị dọa tiểu ra quần.
Cái thẻ đen này anh ta chưa từng nhìn thấy bao giờ, nhưng đã từng nghe nói đến.
Chủ nhân của chiếc thẻ này giống như hoàng đế vậy, thậm chí thân phận thật của người đó Lam Sâm còn không có tư cách biết đến.
Ngay cả tư cách biết đến cũng không có, nhưng anh biết được thân phận của người sở hữu chiếc thẻ này nhất định không hề đơn giản.
Một quyển sổ nhỏ rơi xuống trước mặt Lam Sâm.
"Đây là tội lỗi của anh, tôi nghĩ anh cứ nhìn thôi, bất luận là như thế nào, thì anh chết cũng không oan đâu."
Đối mặt với Thiên thần sa đọa, anh ta vẫn còn ngoan cố chống cự, nhưng đối mặt với tấm thẻ đen này, anh ta biết chắc chắn thứ mà mình đang phải đối mặt là cái chết.
Lam Sâm muốn quỳ xuống cầu xin, Thất Hồn nhanh chóng ra tay.
Thanh kiếm xuất hiện, cơ thể của Lam Sâm giống như mất hết sức, mềm nhũn.
Nhìn về phía Hồng Nhị Lão.
Sau đó, ngã rầm xuống đất, máu tuôn ra.
Lúc này, Sát Hồng bị người khác mang vào.
Ánh mắt Sát Hồng trống rỗng như cái xác không hồn.
Thờ ơ nhìn thi thể của Lam Sâm.
Khi nhìn về phía Hồng Nhị Lão, con ngươi lóe lên đầy tức giận.
Sát Hồng nhìn về phía Tần Hiên, nói: "Muốn giết thì giết, nhưng tôi có một thỉnh cầu."
Khóe miệng Giang Hải nở ra nụ cười nguy hiểm, chẳng trách lúc tiêu diệt Thiết La lại không tìm thấy Sát Hồng.
"Tôi muốn mạng của ông ta!"
Sát Hồng nhìn về phía Hồng Nhị Lão, sát khí quanh người.
"Đồ đàn bà thối tha, mày cũng muốn giết tao, đợi tao giải quyết xong mấy tên này, rồi tao sẽ chơi chết mày."
Hồng Nhị Lão không còn đường lui, rút cây đao dưới bàn.
Lúc biết được Thiên thần sa đọa ở đây, Hồng Nhị Lão tự biết sẽ không thoát được.
Lúc thấy Lam Sâm khác thường, gã hiểu được, Thất Hồn quá nhanh, hắn ta chỉ như con rối mặc người xử lý.
Hồng Nhị Lão hối hận lúc đầu đã không nghe lời của Lam Sâm, khăng khăng đòi đến thành phố Giang Tư.
Nếu trước đó điều tra cho rõ...
Đáng tiếc, không có nếu như.
Nhưng chết ở trong tay của Sát Hồng, gã thật sự không cam lòng.
Giang Hải gật đầu.
Thất Hồn ném cho cô ta một con dao găm, rồi lui về phía sau hai bước.
Sát Hồng nhặt con dao găm lên, khuôn mặt ác độc, lao về phía Hồng Nhị Lão.
Dù sao cũng là phụ nữ, Sát Hồng đương nhiên không phải là đối thủ của Hồng Nhị Lão.
Thất Hồn nắm được yết hầu của Hồng Nhị Lão.
Rõ ràng có thể lấy mạng của ông ta, nhưng Sát Hồng lại không làm.
Dao găm đi lệch, đâm vào vai của Hồng Nhị Lão.
Sát Hồng không muốn giết Hồng Nhị Lão, rút ra dao găm ra, cười quỷ dị
Một dao hạ xuống, Hồng Nhị Lão tuyệt tự tuyệt tôn, ngửa mặt lên trời kêu thảm thiết.
Lại một dao hạ xuống, chặt đứt gân tay của Hồng Nhị Lão, máu tươi bắn ra.
Sát Hồng như phát điên, không ngừng đâm vào rút ra, máu tươi lên láng.
Đến khi gã ta ngã xuống ngất đi, cả người Hồng Nhị Lão không có một vết thương trí mạng nào.
Sát Hồng thở hổn hển, bả vai run lên trông cực kỳ bi thương.
Cô sụt sịt, lau mặt: "Giết tôi đi."
Môi Tần Hiên giật giật, Sát Hồng vô cùng quyến rũ ngày nào giờ đã rất tàn tạ.
Nhìn về phía Giang Hải, có muốn tha cho Sát Hồng anh cũng không thể tự mình làm chủ được.
Giang Hải nói: "Về làm người tốt."
Sát Hồng ngẩng mặt, nhìn về phía Giang Hải: "Anh không giết tôi?"
Giang Hải gật đầu: "Không phải cô đã chết một lần rồi sao."
Xoay người rời đi, Giang Hải nói: "Đưa Hồng Nhị Lãovề thành phố Giang Thanh."
Nhìn bóng lưng của Giang Hải, con ngươi của Sát Hồng lóe lên tia sáng.
Ngồi vào trong xe, Tần Hiên hỏi: "Anh Giang, vì sao lại..."
"Vì sao không giết cô ta?" Giang Hải nhếch miệng không trả lời.
Sát Hồng dù sao cũng chỉ là một người phụ nữ, Giang Hải cũng không thích lạm sát người.
Bạn đang đọc bộ truyện Chàng Rể Kỳ Quái tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chàng Rể Kỳ Quái, truyện Chàng Rể Kỳ Quái , đọc truyện Chàng Rể Kỳ Quái full , Chàng Rể Kỳ Quái full , Chàng Rể Kỳ Quái chương mới