TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Làm mất mặt, triệt để làm mất mặt.
Một mực sau khi bị đánh mặt, bà Nguyễn vẫn không có bất kỳ sức đánh trả.
"Chuyện đã giải quyết xong, chúng ta đi." Lệ Quân Ngự nói với mèo con trong lòng vẫn không muốn ngẩng đầu lên.
Giọng điệu trầm thấp, lại không lạnh lùng giống như lúc nói chuyện với người bên ngoài.
"Mẹ, lẽ nào cứ như thế để bọn họ rời đi..."
Một bên khác, Nguyễn Tuyết Cầm không nhìn nổi, vội vã kéo lấy ống tay áo bà Nguyễn.
Đừng xem cô ta là dì của Nguyễn Manh Manh, bởi vì một số chuyện, cô ta chính là ghét Nguyễn Manh Manh nhất.
"Câm miệng." Trong lòng bà tức giận, trừng con gái nhỏ một cái, đè thấp giọng mắng: "Không cho bọn họ đi, chẳng lẽ còn muốn kéo bọn họ về!"
Trong lòng bà rất tức giận mà!
Tức giận đến tâm can phổi thận của bà, không có chỗ nào là tốt đẹp.
Bà cũng muốn lấy mặt mũi trở về, cũng muốn ngăn người lại, đổ ập xuống mắng một trận.
Nhưng, dù cho lúc đầu bà không có mắt nhìn, thì đến thời điểm như thế này, cũng đã nhìn ra thân phận của người trẻ tuổi kia, chỉ sợ không đơn giản.
Nơi này là Trí Học, nơi tụ tập của nhân vật nổi tiếng hai đời toàn nước S.
Xây dựng trăm năm qua, bao nhiêu công tử bột ỷ có tiền gây sự bị khai trừ học bạ, dù cho cầm tiền dâng đến trước mặt chủ tịch, người ta cũng là xem thường.
Nhưng bây giờ, người trẻ tuổi trước mắt này lại chỉ dùng một cú điện thoại, liền làm cho chủ tịch tự mình ra lệnh, bỏ quy định nhà trường.
Việt...
Việt gia...
Bà suy nghĩ nhanh chóng, nhưng lục lọi ở trong đầu thế nào, cũng nhớ không nổi có gia tộc lớn nào là họ Việt.
đang sốt ruột tức giận, lại nghe được giọng mềm mại của thiếu nữ vang lên.
"Anh buông tay..." Nguyễn Manh Manh kéo lấy cổ áo âu phục của Lệ Quân Ngự, "Thả em xuống."
ánh mắt Lệ Quân Ngự man mát, vì Nguyễn Manh Manh chống cự mình.
Anh đã thay cô trút giận, mèo con, tại sao vẫn là không cho anh ôm?
Tuy trong lòng không vui, nhưng trên mặt lại không hiện ra.
Người đàn ông cúi người, để Nguyễn Manh Manh vững vàng rơi trên mặt đất, mới buông hai cánh tay ra.
Rời khỏi cơ thể nhỏ mềm mại thơm ngát, trong ngực vắng vẻ.
Cho rằng Nguyễn Manh Manh kiên trì tự mình đi, nghĩa là vẫn đang xa lánh anh.
Ai biết, sau khi thiếu nữ đứng vững, lại nhẹ nhàng nói: "Anh chờ em một chút..."
Nói xong, Nguyễn Manh Manh liền xoay người, một đường chạy chậm đến trước mặt Nguyễn Kiều Kiều.
"Chị gái...!Chị, chị muốn làm gì?" Nguyễn Kiều Kiều còn chưa lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ vừa nãy.
Bạn đang đọc bộ truyện Chào Em Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chào Em Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh, truyện Chào Em Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh , đọc truyện Chào Em Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh full , Chào Em Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh full , Chào Em Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh chương mới