Tôi nhanh chóng chạy về phía Trình Trì cách đó không xa, đưa chai nước trong tay cho cậu ấy.
Trình Trì vui vẻ uống nước, vừa nhìn về phía sau tôi vừa cười.
Đột nhiên tôi nghe được tiếng lòng cậu.
"Phiền phức nhất là mấy đứa hay tự mình đa tình."
Tôi quay đầu lại, thấy Chu Gia Thụ vẫn đứng ở chỗ đó, trông có chút thảm hại, bắt gặp ánh mắt của tôi thì liền quay mặt đi chỗ khác.
Cậu ta càng tức giận, tôi càng vui!
7.
Trình Trì phát huy rất tốt, gần như là bất khả chiến bại trong trận đấu.
Chu Gia Thụ thì ngược lại, như người mất hồn, thi thoảng lại nhìn về phía khán giả không biết đang tìm kiếm thứ gì.
Kết thúc trận đấu, Trình Trì đi về phía tôi, mặt mũi tươi như hoa.
Đón lấy chai nước trên tay tôi Trình Trì không uống vội mà cúi xuống, ngoắc ngoắc ngón tay ý bảo tôi lại gần, tôi ngoan ngoãn ghé sát tới, cả gương mặt lẫn cổ ngay lập tức bị hơi thở nóng bừng của cậu bao vây.
"Xem tôi chơi bóng mà không nói gì?"
Tôi động não cố rặn ra thứ gì đó, à... hình như ban nãy có rất nhiều nữ sinh khen cậu đẹp trai, vậy thì... "Trì ca rất đẹp trai?"
Còn chưa kịp xem phản ứng của Trình Trì, tôi đã bị chiếc áo khoác đồng phục của cậu trùm lên đầu.
Lúc này, lại nghe thấy tiếng lao xao của đám bạn cậu, "Tai anh Trì đỏ thế, nãy bọn lớp 1 giở trò làm anh bị thương à?"
Trình Trì nghiến răng quát, "Câm miệng."
8.
Cuộc sống không cần phải xoay quanh Chu Gia Thụ thực sự dễ thở hơn nhiều.
Trước khi trọng sinh, lần gặp nhau đầu tiên của tôi và Trình Trì là lúc ở gần cửa hàng tiện lợi.