TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mùa hè mà ngâm mình trong làn nước mát là một điều tuyệt vời không còn gì bằng.
Mặc dù ở Yangon bước vào mùa mưa từ hai tháng trước, nhiệt độ không quá nóng vào ban ngày nhưng theo thói quen thường ngày, tôi vẫn thích tắm nước mát hơn.
Cảm giác ngâm bồn quá dễ chịu, tôi mơ màng chìm vào giấc ngủ...
Đến lúc có cảm giác ai đó nhấc bổng mình lên khỏi bồn tắm, tôi choàng tỉnh.
"Châu Mặc Lâm, anh xong việc từ lúc nào thế?"
"Tôi mới trở về phòng có vài phút thôi, không nghĩ về tới nơi bắt gặp em đang ngủ trong bồn tắm."
"À xin lỗi anh nhé, tôi cũng không biết mình ngủ từ lúc nào nữa." Tôi nhỏ giọng nói với hắn.
Hắn cau mày, hai hàng lông mày như lưỡi kiếm xô vào nhau thể hiện vẻ không hài lòng.
"Nước trong bồn khá là lạnh, sao em không xả nước nóng mà tắm."
"Tôi quen tắm nước lạnh rồi ý."
Hắn trách móc tôi không biết tự chăm sóc bản thân.
"Lần sau đừng tắm nước lạnh nữa, dù là mùa hè thì cũng dễ mắc cảm lạnh, em là điều dưỡng mà không biết sao?"
Và tôi phản ứng lại.
"Chính vì là điều dưỡng nên tôi biết mình phải làm thế nào để cơ thể không bị nhiễm cảm lạnh như người bình thường."
"Được, tôi thua em, cứ tranh luận về vấn đề sức khỏe là kiểu gì cũng thua người có kiến thức chuyên môn như em." Hắn thỏa hiệp, cọ sống mũi cao lên vầng trán lưa thưa những sợi tóc mai của tôi.
"Ngâm bồn tới mức ngủ quên, có vẻ trong lúc không có tôi bên cạnh em thấy buồn chán lắm đúng không?"
Buồn chán á? Có sao? Tôi lại không cảm nhận như vậy, mà ngược lại, còn thấy mình như bị giam cầm trong một cái lồng giam đúc bằng vàng...
Về vấn đề này, tôi lựa chọn im lặng, không trả lời câu hỏi.
"Em trả lời đi chứ?" Hắn mất kiên nhẫn quát tôi một câu.
Không thể làm trái, tôi đành trả lời theo đúng ý hắn.
"Vâng rất là buồn chán."
Hắn vừa lòng, đặt tôi xuống giường.
Phát hiện trên người mình chỉ quấn một cái khăn tắm, tôi đứng dậy, chạy vội vào nhà tắm lấy đồ.
Không cần nhìn tôi luôn cảm nhận có một ánh mắt dõi theo bóng lưng mình...
Trời thì nóng nhưng lúc nào sau lưng cũng lạnh...
Thấy tôi bận một bộ đồ mình chuẩn bị, hắn mỉm cười hỏi ý kiến của tôi: "Em muốn dùng bữa tối ở phòng hay là xuống nhà hàng?"
"Tại đây đi ạ, tôi không thích xuống đó."
"Được.
Để tôi báo với phục vụ phòng."
Trong lúc chờ bữa tối, không có việc gì làm tôi bèn đứng ngắm quang cảnh thành phố.
Trời đổ một cơn mưa tầm tã...
Bạn đang đọc bộ truyện Chạy Trời Không Khỏi Nắng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chạy Trời Không Khỏi Nắng, truyện Chạy Trời Không Khỏi Nắng , đọc truyện Chạy Trời Không Khỏi Nắng full , Chạy Trời Không Khỏi Nắng full , Chạy Trời Không Khỏi Nắng chương mới