TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Bốn người vừa mới rời đi, ngay sau đó đã có người leo tường lẻn vào nhà. Người kia thấy người đi nhà trống thì không khỏi chán nản, đành phải chuyển hướng mục tiêu sang người khác.
Đội nhóm ba mươi người chơi đã tổn hại hơn nửa, Mạnh Kiều cảm thấy hệ số độ khó của nhiệm vụ này không nằm ở bản thân phó bản, mà là ở lòng nghi kỵ giữa người với người.
“Anh đang nghĩ gì vậy?” Mạnh Kiều thấy Nghiêm Mục không nói gì, bèn lên tiếng hỏi.
Nghiêm Mục nói: “Anh đang nhớ đến một phó bản trước đây, lúc đó em hỏi thôn dân hiến tế có chắc chắn hữu dụng hay không, bọn họ nói năm mươi - năm mươi, có thể những quái vật kia sẽ ngừng giết chóc, nhưng cũng có thể sẽ tiếp tục. Lúc đó anh không hiểu tại sao, bây giờ đột nhiên nghĩ thông rồi.”
“Hả??” Mạnh Kiều hỏi.
Nghiêm Mục đẩy cành cây rậm rạp lộn xộn trước mặt sang một bên, rồi nói: “Thực ra ở phó bản trước có thể sẽ không có ai phải chết. Chúng ta đều sẽ lấy được thẻ công tác, mà chúng ta không được tính là người trong thôn, cho dù chúng ta không muốn dính đến bất kỳ manh mối chính nào thì cũng có thể hoàn thành phó bản.”
“Sao em nghe không hiểu gì hết vậy?”
Mạnh Kiều vừa để ý San San, không để cành cây quẹt vào khuôn mặt xinh xắn của cô bé, vừa hỏi.
“Vẫn chưa nghĩ ra à?” Nghiêm Mục quay lại hỏi.
“Ừm.”
“Em đúng là càng ngày càng không thích chủ động suy nghĩ.” Nghiêm Mục thở dài như một giáo viên bất lực, rồi nói: “Quái vật gi ết chết bà vợ ngốc, thực ra nhiệm vụ này đã có thể kết thúc, bởi vì ngay từ đầu cô ta là người đáng lẽ phải chết. Anh đoán nhiệm vụ lần này cũng vậy, hệ số độ khó không nằm ở phó bản, nhiệm vụ phó bản hẳn đã rất rõ ràng, chỉ là ở mức độ hời hợt, độ khó nằm ở chỗ nội tâm người chơi hoảng sợ dẫn đến tàn sát lẫn nhau.”
Anh nhìn dưới chân núi xa xăm, đã có nhà bắt đầu bốc cháy, xem ra vừa trải qua một trận chiến.
“Mạnh Kiều, nhìn xa xem nào, có thể sẽ thu được ý kiến khác đấy.”
San San hỏi: “Nhảy? Nhảy đi đâu ạ?”
Bốn người đi vào hang động, Hạ Tinh Thần dọn dẹp qua loa mặt đất phủ kín rơm rạ, giũ giũ chăn đỏ. Bụi trong chăn bay đầy trời, Mạnh Kiều biến thành một kẻ ở bẩn.
Cô ho khan: “Được rồi được rồi, chúng ta không ngủ ở chỗ kết hôn này mà, không cần dọn sạch vậy đâu.”
San San nói thầm: “Biết sớm thì đã đi trộm chăn rồi, như thế này tối chúng ta không có chăn đắp.”
“Tối rồi tính.” Mạnh Kiều nói, cô nhìn những cành cây rậm rạp ngoài cửa hang, suy nghĩ hồi lâu, vỗ nhẹ vết bẩn trên người nói: “Nghiêm Mục, anh nghĩ là ai muốn kết hôn? Em đoán anh đã có đáp án.”
“Vẫn chưa xác định. Buổi tối chúng ta sẽ phải ra ngoài một chuyến, đến bờ sông.” Nghiêm Mục nói: “Hà bá đón dâu chắc chắn là manh mối quan trọng nhất của nhiệm vụ, nhưng em có nghĩ tới không, tất cả nữ quỷ và người bị quỷ nước giết đều ăn mặc như cô dâu. Chẳng lẽ người bị hại biến thành thủ phạm, còn là kẻ giết người không chút kiêng kỵ?”
“Anh nghĩ vậy cũng rất kỳ quái, mấy nhiệm vụ này có một cảm giác nhân quả báo ứng luân hồi mơ hồ, hình như cho tới nay chưa có ai là xấu tuyệt đối.” Mạnh Kiều phồng má nói: “Anh nghĩ hà bá có vấn đề sao?”
“Anh nghĩ cô dâu có vấn đề, đợi khi nào tìm thấy thi thể, anh muốn em thử xem.” Nghiêm Mục nói: “Nhưng em có nhớ địa điểm thuyền chìm ngày hôm nay không? Anh đoán ở dưới đó còn có một thi thể cô dâu khác.”
“Nhớ đại khái.” Mạnh Kiều nói, cô kinh ngạc nhìn Nghiêm Mục: “Anh muốn đi tìm sao?”
“Ừ.”
“Dưới đó toàn quỷ nước!” San San kêu lên: “Không được đâu!”
Hạ Tinh Thần cũng phụ họa: “Anh Nghiêm, việc này quá nguy hiểm! Lỡ như anh bị quỷ nước bắt thì sao?”
“Chị em sẽ thành quả phụ! Đến lúc đó em sẽ gọi người khác là anh rể, chị em cũng sẽ sinh con cho người khác! Anh sẽ thành chồng trước đó!” San San nghiêm túc khuyên can Nghiêm Mục: “Anh tuyệt đối đừng có nghĩ quẩn rồi làm việc này nha!”
Mạnh Kiều: …
Mạnh Kiều cắn răng: “San San! Em nói gì đấy!?”
San San bĩu môi, hất mặt nói: “Em nói đúng mà! Chẳng lẽ chị muốn thủ tiết cả đời!?”
Mạnh Kiều đỏ mặt: “Con nít nói bậy gì đấy hả?”
Nghiêm Mục bật cười, xoa xoa đầu nhỏ của San San, quay sang nói với Mạnh Kiều: “Mạnh Kiều, đến lúc đó anh cần em hết sức tập trung, không được lơ là, không sao đâu. Bản thân anh nắm chắc, sức chiến đấu của quỷ nước cũng không cao.”
“Được!” Mạnh Kiều không nói nữa: “Dù sao em cũng không muốn thủ tiết khi còn trẻ.”
“Đúng! Anh rể! Anh chị đã kết hôn rồi, anh nhất định phải chăm sóc cho vợ con đấy!” San San kiên định gật đầu, còn đụng đụng Hạ Tinh Thần: “Đúng không anh Tinh Thần?”
“Hả?” Hạ Tinh Thần sửng sốt, lại nghĩ đến mấy lời vô cùng xấu hổ San San nói, nhưng cậu vẫn khẽ gật đầu: “Anh Nghiêm Mục yên tâm, chỉ cần còn một hơi thở, nồi của em đều có thể cứu anh.”
Lúc này Mạnh Kiều mới phản ứng kịp: “Chờ đã, chị kết hôn lúc nào chứ?”
“Nhẫn cưới của anh chị nè!” San San chớp mắt: “Bố mẹ em biết chuyện này chắc chắn sẽ vui lắm! Dù sao cuối cùng chị cũng không ở ru rú trong nhà nữa mà đã chịu yêu đương rồi!”
Cô bé nhắc đến bố mẹ mình, trong mắt không giấu được mất mát, nhưng cô bé lại vờ mạnh mẽ không chịu để ai an ủi mình. San San sờ mũi, hai mắt rưng rưng.
Bạn đang đọc bộ truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chạy Trốn Khắp Địa Cầu, truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu , đọc truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu chương mới