TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bé trai trải qua bạo lực học đường và bạo lực gia đình, hình vẽ vặn vẹo vừa rồi đã có thể giải thích. Kết hợp thuốc ngủ bị em gái quán rượu phát hiện, Mạnh Kiều phán đoán cậu nhóc này rất có khả năng không chịu nổi nữa, hạ thuốc ngủ vào thức ăn của bố mẹ mình, chuyện sau đó rất rõ ràng.
“Nhưng trong phòng không có thi thể, hai người lớn như vậy đi đâu được?” Mạnh Kiều hỏi.
“Căn cứ bí mật.” Nghiêm Mục nói.
Mấy người ngoài cửa còn đang tìm kiếm xem có nhiều manh mối hơn không.
“Sao tôi cảm thấy hơi nóng, hình như vách tường nóng ý.” Em gái quán rượu nói.
“Có phải trong phòng hơi ngột ngạt, lại nhiều người đứng không?” Anh Lý nói: “Mở cửa ra cho thoáng, có khi do khí CO2 đấy.”
Anh Lý nói rồi đi mở cửa.
Lúc anh ta mới kéo cửa ra, đột nhiên, một con chó gầy gò bị đốt cháy đen dữ tợn nhảy ra, cắn đứt cánh tay anh ta!
Anh Lý kêu một tiếng, ngay sau đó ngoài cửa chen vào ba con chó săn cháy đen, cắn ống quần anh ta kéo thẳng ra ngoài. Chó săn trừng đôi mắt màu đỏ tươi, trên hàm răng sắc bén vương đầy máu.
Em gái quán rượu sợ tới mức liên tục lui về phía sau, gọi to mọi người trong phòng: “Anh Lý, anh Lý bị bắt đi! Cứu người! Cứu mạng với!”
Mạnh Kiều và Nghiêm Mục đuổi theo ra, chỉ nhìn thấy trên sàn nhà chảy xuôi máu tươi và cái tay đứt. Tiếng chó sủa và mèo kêu quanh quẩn trong hành lang, những thú cưng bị cậu bé giế t chết xuất hiện. Bọn nó nhai nát thi thể anh Lý rồi lại chui ra, Nghiêm Mục nhấc tay trái, lưỡi dao rất lớn cắt đứt đôi chó săn phát cuồng.
Nói là chó cưng, Mạnh Kiều cảm thấy đây giống như chó bị nhiễm chất độc sinh hóa dẫn tới biến dị, cả người cháy đen, khóe miệng nứt đến ót, hàm răng kẽo kẹt kẽo kẹt nhai máu thịt.
Chị Đơn kéo hai đứa bé ra sau người.
Tốc độ phản ứng của chó cực nhanh, thấy Nghiêm Mục là một mục tiêu khó đối phó, nó chuyển hướng chạy về phía Mạnh Kiều. Mạnh Kiều túm ghế gỗ lên ném sang, ai biết con chó thấy ghế dựa thì càng thêm hưng phấn, kêu gào vọt tới. Nhưng bản năng và tốc độ của động vật không nhanh bằng thiên phú của Nghiêm Mục, chỉ thấy không khí vừa được ma sát phát ra một luồng sáng trắng.
Lúc Mạnh Kiều nhìn lại, trên mặt đất chỉ còn thi thể thối rữa.
“Thằng bé này không chỉ giết một con chó.” Mạnh Kiều nói.
Nghiêm Mục dùng đinh thép ghim thi thể lên sàn nhà, vì phòng ngừa nó chết rồi lại đứng dậy tạo thành thương tổn lần nữa với Mạnh Kiều. Mạnh Kiều nhịn cơn buồn nôn chạm vào thi thể, trong đầu xuất hiện hình ảnh.
Trong hình ảnh, cậu bé mặc đồng phục kẻ sọc trắng đen đứng ở cuối hành lang tối om. Cậu bé gi ết chết con chó cưng nhà hàng xóm, sau đó nhét nó vào một cái thùng. Thùng này có lẽ để nướng khoai lang hoặc là hạt dẻ, Mạnh Kiều gần như có thể cảm nhận được lá sắt nóng bỏng của nó.
Chó bị ném vào.
Sau đó là mèo.
Con thỏ của bạn học.
Cậu nhóc ôm thi thể cháy đen của chúng nó mỉm cười trào phúng. Mạnh Kiều không hề nhìn được vẻ ngây thơ nào từ trong ánh mắt nó mà giống như bị ác ma nhập vào. Sống trong bạo lực hàng ngày, nó đã hoàn toàn mất đi lý trí và lương tri. Mà động vật có lẽ chỉ là thí nghiệm ban đầu.
Giống như tội phạm bi3n thái giết người liên hoàn, khi còn nhỏ có lẽ đã bắt đầu giết động vật, bọn chúng sẽ tìm cảm giác, tích lũy kinh nghiệm.
Mạnh Kiều mở choàng mắt, đột nhiên phát hiện trong phòng khách đứng đầy bóng đen trẻ con.
Nhưng qua giây lát lại biến mất.
Vừa rồi mất đi một đồng bạn, làm không khí trong phòng nhuốm đầy bi thương.
Mạnh Kiều khẽ nói: “Những con chó đó là do cậu bé giết, nhưng trước mắt tôi còn chưa thấy hồn ma của cậu nhóc. Oan hồn bị cậu nhóc giết có thể tấn công chúng ta, nhất định phải cẩn thận.”
Vương Hạo Nhiên sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, San San che mắt cậu ấy lại bảo cậu ấy không phải sợ.
Em gái quán rượu cũng chưa từng thấy cách chết tàn nhẫn đến vậy: “Sao mọi người có thể bình tĩnh vậy, vừa rồi đã chết một người đó! Chẳng lẽ không tìm thi thể anh ta về à?”
“Thi thể sẽ thành bột phấn.” Chú Trương nói: “Bên ngoài quá nguy hiểm.”
“Sao mấy người máu lạnh vậy?” Em gái quán rượu dùng phẫn nộ che giấu sự sợ hãi của mình, trách cứ: “Ít nhất nên kéo thi thể anh ta về chứ!”
Bạch Trình Hi cười nói: “Vậy cô tự đi đi. Nếu cô chết luôn thì chúng tôi sẽ không kéo cô về.”
Giờ phút này, mỗi người đều có vẻ máu lạnh, nhưng đây là hành động bình thường.
Mạnh Kiều liếc Bạch Trình Hi một cái: “Mở cửa đi.”
Bạch Trình Hi: Tôi có lý do nghi ngờ chị đang vả mặt tôi.
Không đúng! Mạnh Kiều hóa thân thành thánh mẫu từ khi nào thế?
Trong phòng không có đồ mà bọn họ muốn. Hồn ma của bé trai không ở trong phòng, rốt cuộc đây không phải trò chơi giải mật mã, không thể đi loanh quanh trong phòng mãi được. Một bé trai mặc đồng phục kẻ sọc trắng đen đứng trong hành lang, nhìn Mạnh Kiều chằm chằm.
Làn da nó đã bị đốt cháy đen, da thịt thối rữa có thể nhìn ra được hình dáng mơ hồ.
Nhiệt độ trong hành lang cũng bắt đầu tăng dần.
Mạnh Kiều nghĩ đến tối hôm trước, cô cảm thấy nhiệt độ ở tầng bốn cao hơn các tầng khác, có lẽ liên quan đến cậu bé này. Đạo sĩ Trương nói kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Gương ở tầng một thuộc kim, mà trước mắt chắc là thuộc hỏa. Cậu bé đi một bước về phía Mạnh Kiều. Tuy cậu bé nhìn rất đáng sợ, nhưng không có ý làm hại Mạnh Kiều.
Bạn đang đọc bộ truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chạy Trốn Khắp Địa Cầu, truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu , đọc truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu chương mới