TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nghiêm Mục và Bạch Trình Hi tìm được hung thủ trước kia giết hại cô gái phòng 217, cũng dùng gương phong ấn cô gái đáng thương. Cô gái không phản kháng, chỉ nói cuối cùng tôi có thể đi đầu thai. Cô gái mỉm cười nhìn gương, trong mắt rưng rưng. Mà người đàn ông giế t chết cô ta, nửa người dưới đã bị kéo cắt đứt.
Cô gái này giế t chết không ít NPC đội mũ trong tòa nhà này, mà người chơi bị chết cũng bởi vì đội mũ bị cô gái ngộ nhận thành hung thủ.
Đây có lẽ là ác quỷ dịu dàng nhất.
Lúc Nghiêm Mục trở về, Mạnh Kiều đã hoàn toàn biến mất không thấy chỉ còn mặt đất lạnh lẽo. Anh không có thiên phú của Mạnh Kiều, không nghe thấy tiếng của hồn ma.
Nghiêm Mục: “Mạnh Kiều?”
Quả nhiên không có hồi âm.
Hạ Tinh Thần cầm cái gương cuối cùng còn lại.
Lúc trước một cái gương bị người chơi đập vỡ, Mạnh Kiều lén dùng “Con mèo của Schrodinger” mà Hạ Linh cho cô để sao chép ra một cái gương khác giống như đúc.
Hạ Linh nói rất đúng, trước khi bạn sử dụng nó, bạn thật sự không biết nó sẽ biến thành cái gì.
Diệp Tiệp rất áy náy với sự biến mất của Mạnh Kiều, nhưng hiện tại cô ấy không thể thốt nổi lời nào an ủi Nghiêm Mục. Chỉ còn một tầng là bọn họ có thể hoàn toàn rời khỏi nơi này. Xung quanh hơi nước càng ngày càng nhiều, Vương Hạo Nhiên và chị Đơn cũng bắt đầu ho khan, âm khí như căn bệnh mãn tính dần ăn mòn cơ thể khỏe mạnh của bọn họ.
Bạch Trình Hi giận dữ nói: “Người đâu? Sao Mạnh Kiều lại biến mất!”
Nghiêm Mục nói: “Chúng ta không còn nhiều thời gian lắm. Vừa rồi em gái quán rượu còn có thể nói chuyện với chúng ta, chứng minh bọn họ không chết, cũng không hóa thành bột phấn màu đen.” Lúc ấy anh cảm thấy Mạnh Kiều không ổn, bảo cô nghỉ ngơi, thật ra trong lòng cũng bắt đầu bồn chồn, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.
Nghiêm Mục xoay chiếc nhẫn trên ngón áp út. Anh có cảm giác đặc thù với đồ từng được mình hóa kim loại, mà cảm giác này dường như đã được số phận chỉ dẫn hình thành liên kết ràng buộc yếu ớt với Mạnh Kiều.
Mà ở không gian tương đồng, Mạnh Kiều cảm nhận được chiếc nhẫn trên ngón tay mình hơi nóng lên, như nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của người đàn ông. Cô biết Nghiêm Mục đã giải quyết cô gái phòng 217.
Ngay sau đó, nét chữ quen thuộc xuất hiện ở trên vách tường: Lên tầng 3, chờ anh.
Nghiêm Mục không biết là hai phút trước Mạnh Kiều lại thấy cô bé đưa người vào chỗ chết. Cả người cô bé đều là băng sương ngâm nga một bài hát đi về phía bọn họ. Nhưng có thể cô bé vừa tìm được anh trai chơi cùng, cho nên không để ý đến Mạnh Kiều, em gái quán rượu và Vạn Niếp Niếp. Lúc cô bé đi qua, bên cạnh các cô nổi lên một cơn gió lạnh. Cô thấy sau lưng cô bé kết đầy băng sương trắng toát, dưới đôi giày con thỏ màu đỏ cũng ngấm đầy nước.
Mạnh Kiều cần truyền tin tức này lại cho Nghiêm Mục.
Cô nghe thấy Nghiêm Mục nói chuyện: “Đừng sợ, anh có thể cảm nhận được em.”
Tuy rằng cô không nhìn thấy bóng dáng Nghiêm Mục, hai người như ở hai thế giới khác nhau, nhưng Mạnh Kiều không sợ hãi.
Có lẽ vì đặc thù thể chất, cô có thể tiếp thu tín hiệu đứt quãng không giống em gái quán rượu hoàn toàn không nghe được người khác nói chuyện.
Mạnh Kiều hít sâu một hơi nói với em gái quán rượu: “Cô có thể cõng tôi không? Tạm thời tôi sẽ bị mất sức, tôi cần nói cho bọn họ manh mối về cô bé. Nhưng, chúng ta đi đến cửa phòng 204 trước... Hy vọng cửa mở...”
Tí tách.
Tí tách.
Nước càng ngày càng nhiều.
Cùng lúc đó, Nghiêm Mục đã đi tới cửa phòng 304, trong phòng không có gì, nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng vách tường đã hoàn toàn ướt đẫm. Điều này làm anh nghĩ tới nữ quỷ làm đạo sĩ Trương bỏ mạng.
Căn hộ có lẽ có ba người ở. Tủ quần áo có đồ nam, nữ và quần áo trẻ con, nhưng trong nhà vệ sinh lại có hai cái cốc đánh răng, hai cái khăn lông. Nơi này có vẻ ấm áp hơn mấy căn hộ trước nhiều, giống như vẫn có người ở, nhưng cũng lộ ra vẻ kỳ lạ.
Quần áo nữ ở tầng dưới cùng tủ quần áo, mà quần áo nam và trẻ con treo ở phía trên. Chẳng lẽ bà chủ nhà này không ở đây?
Trên sàn nhà, nước vừa ướt vừa dính, chỉ có dấu vết nhạt, hy vọng lúc này sẽ không chảy ra một con ma nước từ trong đó. Căn hộ này có vẻ không có gì kỳ lạ, không có vách ngăn và vách tường bị niêm phong, không có thi thể máu me. Trong phòng bếp bày đầy bình rượu thủy tinh màu xanh lục, có lẽ nhà này có một ông bố nát rượu.
Trong phòng trẻ em nhỏ hẹp bày một con búp bê vải rách nát, trên con búp bê dán mấy miếng băng dính trong suốt, có lẽ con búp bê này thường xuyên làm bạn với cô bé trong nhà này. Trên đầu giường cô bé là một tấm ảnh ba người, gương mặt người mẹ trong ảnh trắng bệch, như được cô bé vuốt v e vô số lần, ngón tay xoa tới mờ mực.
Từ bức ảnh này, Nghiêm Mục chứng thực phỏng đoán của mình. Nhà này có vẻ là một ông bố sống một mình và cô con gái nhỏ tuổi. Ông bố say rượu, trên sàn nhà còn có mảnh vụn thủy tinh.
San San và Hạ Tinh Thần không hề tránh ở sau Nghiêm Mục, bọn họ càng cần tìm được manh mối để nhanh rời khỏi nơi này, bởi vì bất cứ lúc nào Mạnh Kiều cũng có thể bị uy hiếp bởi cái chết.
San San cúi xuống tìm dưới gầm giường của cô bé xem có thứ gì khả nghi không, đột nhiên một gương mặt xanh lè đập vào mắt cô bé.
“Á á!” San San thét chói tai.
Ai ngờ cô bé kia lập tức bịt kín miệng San San, khẽ nói: “Đừng kêu, bố sẽ nghe thấy.”
San San nhìn cô bé ướt đẫm cả người như một con cá chạch nhỏ, còn chưa đứng lên, một sức mạnh lớn đã kéo cô bé xuống gầm giường. Hạ Tinh Thần vốn đứng ở cửa kiểm tra những chai bia kia, nghe thấy San San thét chói tai vội vàng vọt vào lại phát hiện San San đã mất tích.
“Anh Nghiêm, không thấy San San!” Hạ Tinh Thần ghé vào mép giường thăm dò, nhưng dưới giường chỉ có một vệt nước thật dài, giống như có thứ gì bị túm vào trong tường.
Nghiêm Mục và Hạ Tinh Thần bê giường ra, nhưng vách tường rất bằng phẳng, cũng không phát hiện được gì. Nghiêm Mục không nói gì, nhưng đáy mắt xuất hiện tơ máu màu đỏ tươi. Cho tới bây giờ, ngoài việc bóng ma của cô bé xuất hiện trong nước ra thì bọn họ chưa từng thấy được gì cả. Nói vậy, tìm được thi thể hoặc là cởi bỏ nguyên nhân chết lúc trước thì quỷ sẽ xuất hiện. Nhưng cô bé ở nhà này không có ai dán thông báo tìm người, cũng không ghi trong hồ sơ của cảnh sát.
Nghiêm Mục biết ác quỷ lần này có liên quan đến “nước”.
Nhưng khắp nơi đều có nước, điều này làm anh không dễ tìm.
Bồn tắm, bồn rửa tay bị người đàn ông bạo lực tháo dỡ, song không thu hoạch được gì.
Bạn đang đọc bộ truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chạy Trốn Khắp Địa Cầu, truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu , đọc truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu chương mới