TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bốn người vội rút lui khỏi cửa, trốn trong cầu thang thoát hiểm ở phía bên kia hành lang. Bác sĩ khoa phụ sản Jonna và điều dưỡng Coco đẩy cánh cửa căn phòng bọn họ vừa vào ra.
Hai người cứ lẩm bẩm: “Thật kỳ lạ, sao ngày càng mất nhiều búp bê nhỉ?”
Coco nói: "Búp bê không thể thiêu hủy, đúng rồi, cô cất búp bê của Emma chưa?"
Jonna cau mày nói: "Tôi đặt trong phòng rồi, tôi sẽ không làm qua loa việc này. Có điều tôi luôn cảm thấy bất an, chúng ta có thể giam giữ chúng nó sao?"
"Sao lại không thể? Cũng đã làm nhiều năm như vậy rồi."
Cuối cùng bác sĩ và điều dưỡng đi vào trong rồi đóng cửa lại.
Mạnh Kiều thấp giọng hỏi Nghiêm Mục: “Bọn họ chạy không thoát, nên bây giờ chúng ta đi thiêu hủy búp bê nhé?”
Hạ Linh phụ họa: “Tôi ủng hộ, những đứa bé kia quá đáng thương.”
Cốc Thu nói: “Nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.”
Nghiêm Mục: “Với tình hình hiện tại, tôi luôn cảm thấy chúng ta vẫn còn có một điều gì đó chưa hiểu hết được, ví dụ như đưa Palo giáo đến nơi này có tác dụng gì, và xương kia là của ai.”
Bốn người bắt đầu đi ra ngoài, Mạnh Kiều nói tiếp: "Em nghĩ vấn đề anh nói là mức độ thăm dò cốt truyện, lần này chúng ta không hoàn thành với mức độ cao cũng được mà."
Ngoài trời nắng chói chang, trời xanh mây trắng.
Mạnh Kiều quyết định ăn hai cái bánh nhỏ trước, sau đó mới nghĩ xem tiếp theo nên làm gì, cô không ngừng lặp đi lặp lại "đến nơi đến chốn", cảm thấy mình đã sắp tìm được cách ra.
Hạ Linh duỗi vai nói: "Đừng rối rắm nữa, tôi nghĩ chúng ta cứ làm đi, dù sao cũng có khả năng chịu sai sót mà."
"À…" Hạ Linh thần bí nói: "Vì các người là bạn nên tôi nói các người biết. Thực ra sau khi rời khỏi phó bản việc hiếu - hỷ, tôi nhận được đạo cụ dùng một lần, có thể quay lại một thời điểm cụ thể. Thứ này trực tiếp đảo ngược không gian, nói chính xác là đạo cụ du hành thời gian, khi sử dụng thì gần giống với việc chúng ta đã trải qua ở phó bản việc hiếu - hỷ.”
Ý của Hạ Linh rất rõ ràng, không cần sợ sai, mình có đạo cụ có thể thử. Mà đạo cụ này không giống với cái của Mạnh Kiều, nó có thể quay ngược toàn bộ hoàn cảnh, không hạn chế thời gian, không khác gì xuyên qua thời gian, thời gian quay về là mười lăm phút. Cho dù muốn dùng nó để quay về kỷ Jura xem khủng long thì chắc cũng có thể.
Cốc Thu không ngăn cản Hạ Linh để lộ bài tẩy, bởi vì trong mắt anh ấy, Mạnh Kiều đã từng dốc toàn lực cứu anh ấy, cũng không có gì giấu diếm, trong lòng anh ấy coi Mạnh Kiều và Nghiêm Mục như bạn thân có thể thổ lộ tình cảm.
"Cậu hào phóng thật đấy, gì cũng nói tôi nghe." Mạnh Kiều nói.
Hạ Linh nhún vai: "Dù sao thì tôi cũng biết thiên phú của chị, giữa chị em với nhau thì phải thành thật trao đổi bí mật rồi."
Mạnh Kiều nhún vai: "Được, chị em."
Bốn người ngồi trong quán cà phê ăn một bữa đơn giản, Mạnh Kiều gắp một cái bánh sandwich gà sốt xoài trong đĩa, bắt đầu tổng kết: “Bác sĩ và điều dưỡng nơi này phong ấn anh linh để cho mình sử dụng, mà anh linh muốn rời khỏi đây nên xin chúng ta giúp đỡ. Điều duy nhất tôi lo lắng là, một khi thả anh linh ra thì chúng ta sẽ gặp rắc rối.”
Câu này cũng nói ra suy nghĩ trong lòng Nghiêm Mục.
Nếu thả tất cả anh linh ra ngoài thì có xảy ra chuyện gì kinh khủng hay không?
Giáo lý của Palo giáo đóng vai trò gì ở đây?
Điều gì đang ẩn giấu dưới vẻ ngoài tưởng chừng như bình lặng này?
Hạ Linh không ngờ lại còn lớp suy tư sâu như thế, cậu ấy cũng có lý lẽ của mình: “Tôi nghĩ chuyện này bắt đầu là bác sĩ giam cầm anh linh, mà kết thúc hoặc là ma quỷ lộng hành, hoặc là chúng ta làm được đến nơi đến chốn, giải cứu những anh linh này.”
“Tôi giữ nguyên ý kiến.” Mạnh Kiều nói: “Chi bằng cứ đến phòng lưu trữ xem có phát hiện gì mới không.”
“Chúng ta chia nhau ra hành động đi, nếu như cứ trì hoãn, e là sẽ xảy ra thêm nguy hiểm nữa.” Nghiêm Mục vẫn luôn im lặng suy nghĩ, lúc này mới lên tiếng: “Em với anh đi một vòng hải đảo, chuyện đến phòng lưu trữ phiền Hạ Linh và Cốc Thu nhé. Chúng ta cần phải kiểm tra hồ sơ bác sĩ và hồ sơ bệnh nhân.”
Cốc Thu nói: "Yên tâm."
Sau khi rời quán cà phê, bốn người chia thành hai nhóm mà đi.
Khu nghỉ dưỡng chỉ chiếm phần phía Nam hải đảo, quả thực bọn họ chưa từng đến phía Bắc. Theo nhân viên khu nghỉ dưỡng nói thì phía bắc cũng là khu nghỉ dưỡng nhưng vẫn đang trong quá trình sửa chữa, nên cấm du khách qua đó để đảm bảo an toàn. Tuy nhiên trên con đường dẫn đến phía Bắc chỉ đặt rào chắn và biển báo.
Bên ngoài biển báo là hai hàng cây rất cao, tán lá xum xuê, vừa kéo che chắn khu vực phía Bắc. Hơn nữa vì phía Nam không có nhà cao tầng, nên bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy toàn bộ hòn đảo, xem ra nhân viên ở đây đang cố ý che giấu phía Bắc.
"Kiến trúc khu B không cao, còn không cao bằng cái cây này, xem ra phía Bắc phải có cái gì đó." Mạnh Kiều nói.
Nghiêm Mục xoa xoa đầu cô.
Toàn bộ khu vực phía Bắc được bao bọc bởi một lan can theo phong cách tranh sơn dầu hải đảo, hai người khoét ra một lỗ trên miếng vải nhựa bảo vệ, rồi chui vào. Toàn bộ khu vực phía Bắc chưa có một tòa nhà nào được xây dựng hoàn chỉnh, hiện thực đập vào mắt là khung cảnh hoang tàn và những ngôi nhà tồi tàn của người dân bản địa trên đảo. Nhà được làm bằng gỗ, gỗ màu nâu sẫm thấm đẫm vết trắng của muối biển.
Hoàn toàn trái ngược với khu phía Nam hoa lệ tươi sáng.
Mà khu phía Bắc cũng không hề có đội thi công nào, xem ra hòn đảo này chỉ vừa được tập đoàn DA mua lại.
Bạn đang đọc bộ truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chạy Trốn Khắp Địa Cầu, truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu , đọc truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu chương mới