TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mạnh Kiều sờ bụng khóc không ra nước mắt.
Bố của đứa bé này không phải là Nghiêm Mục.
Mẹ nó cũng không phải cô.
Cô nhớ lại bộ phim "Người ngoài hành tinh" đã xem khi còn nhỏ, trong phim người ngoài hành tinh chui ra từ bụng nữ chính, mổ bụng cô ấy, máu thịt lẫn lộn. Mạnh Kiều cúi đầu: “Nghiêm Mục, thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa, em cũng không hy vọng sẽ có một con quái vật chui ra khỏi bụng mình đâu. Một đêm dài khoảng sáu tiếng, ba tháng, nghĩa là chúng ta vẫn còn mười tám tiếng.”
“Hoặc là sẽ nhanh hơn.” Sắc mặt Nghiêm Mục lạnh băng xám xịt.
Đi tìm Lisa.
Đến nơi đến chốn.
Cốc Thu và Hạ Linh tỉnh dậy ở phòng khách, vì Mạnh Kiều mặc quần áo rộng rãi nên hai người không nhận ra vấn đề gì, Hạ Linh có chút hoảng hốt: "Sao vậy, xảy ra chuyện gì à?"
"Trong bụng tôi có gì đó! Đến ký túc xá thôi!"
Hạ Linh đã đốt búp bê. Theo giáo lý của Palo giáo, trong búp bê chứa anh linh, anh linh thánh khiết trấn áp tai họa, đồng thời mang đến khả năng tài phú. Khả năng tài phú làm ở đây trở nên phồn vinh giàu có, mọi chuyện như ý. Búp bê giam cầm anh linh, mà trong quá trình tiếp xúc ngăn chặn tai họa, anh linh đã bị nhiễm bẩn.
Đây là lý do tại sao không được thiêu đốt bọn chúng, bởi vì tuy chúng nó có thể trấn áp tai họa nhưng lại hòa làm một thể với tai họa. Búp bê giam cầm mất đi sẽ giống như lửa cháy hoành hành điên cuồng lan ra khắp đồng cỏ, lan rộng khắp khu nghỉ dưỡng.
Vậy đến nơi đến chốn là cái gì?
Chỉ cần tìm được khởi đầu của mọi việc là có thể giải quyết được một số vấn đề sao?
Cốc Thu nghiêm mặt: “Phân tích của tôi cũng giống như của anh, điểm khác biệt duy nhất là ngày hôm qua chúng tôi lẻn vào phòng lưu trữ. Các bác sĩ và điều dưỡng gọi chúng tôi là ác ma bởi vì chúng tôi đã phát hiện ra bí mật phong ấn của bọn họ, nói rằng chúng tôi là do quỷ dữ phái đến. Bọn họ là giáo đồ thành kính sùng đạo, tuyệt đối không cho phép đứa bé sinh ở tháng quỷ ngày quỷ được ra đời, mà biến bọn chúng thành búp bê đặt trong nhà thờ.
Trong câu chuyện này, ai là người tốt, ai là kẻ xấu?
Anh linh làm bộ đáng thương nhưng thực ra bọn chúng luôn nói dối, liên tục mê hoặc họ.
Mặc dù các bác sĩ dường như đã giam cầm những anh linh này để đảm bảo sự giàu có ở nơi này, bọn họ trông cứ như không từ một chuyện ác nào, nhưng thực ra lại là vì bảo vệ bình an của nơi này.
Mấy người Mạnh Kiều vẫn luôn có định kiến, không nghĩ đến giáo lý của Palo giáo, những con búp bê này vốn là tà ác, cần phải bị phong ấn.
Mẹ nó.
Vốn dĩ cô muốn giải cứu những đứa bé đó là vì chúng quá đáng thương, vì những phó bản khác đều là oan có đầu nợ có chủ, nhưng nếu phó bản này vẫn đi theo tư duy trước đó thì bọn họ sẽ chỉ có một con đường chết.
Mạnh Kiều chạy nhanh về phía tòa nhà dịch vụ, Hạ Linh chạy theo sau hét lên: "Chị chạy chậm thôi, chậm thôi, Mạnh Kiều!"
Cô hoàn toàn mặc kệ chuyện này, dù sao đứa trẻ này cứ như đang bám chặt vào nội tạng của cô, như đang dùng móng vuốt sắc nhọn lôi kéo da thịt cô, khiến mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.
Mây đen bao phủ khu nghỉ dưỡng, những tia nắng trong trẻo mấy ngày qua đã hoàn toàn biến mất. Bóng tối ảm đạm khiến lòng người hốt hoảng, khó chịu, nhiệt độ đột ngột giảm xuống ba mươi độ, những hàng dừa đung đưa trong gió mạnh. Gió mặn hòa với cát đập vào mặt bốn người, khiến việc di chuyển trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Mạnh Kiều chưa bao giờ cảm thấy gió biển có thể lạnh thấu xương, như đao cứa vào người cô như thế.
Đến gần tòa ký túc xá của bác sĩ, tiếng hét gào không ngớt trong tòa nhà bị gió át đi. Đột nhiên, một con quái vật nhỏ đen như mực từ trong cửa chui ra, há cái miệng đầy máu, rống lên. Hạ Linh không cần Cốc Thu ra tay đã nhặt gậy đánh golf của khu nghỉ dưỡng lên, vung ra, con quái vật bị kim loại va đập mạnh, đột nhiên tách làm đôi.
Trong lúc Mạnh Kiều chạy trốn khỏi con quái vật, cô vậy mà lại thấy trong cơ thể con quái vật kia mọc ra đôi tay đã lớn.
“Đừng nhìn, đi mau.” Nghiêm Mục che mắt Mạnh Kiều.
Mạnh Kiều không biết có phải là thứ trong bụng đè ép dạ dày hay không mà khiến cô liên tục buồn nôn.
Đứa bé sẽ chui ra khỏi bụng cô, mà ma quỷ sẽ chui ra từ cơ thể đứa bé. Cho nên cô vẫn luôn cảm thấy dưới quần áo của anh linh mơ hồ có thứ gì đó nhô ra, chắc chắn có thứ gì đó đã phá kén thoát ra khỏi cơ thể bọn chúng. Nghĩ đến đây, Mạnh Kiều đã lâu không tê da đầu lại nổi da gà cả người.
Tiến vào tòa nhà dịch vụ, trong tòa nhà chảy đầy nước mủ đen xì, có hai ba đứa bé đen nhẻm đang bò trên mặt đất. Bọn chúng há miệng cười điên cuồng, hàm răng lởm chởm phát ra tiếng nghiến ken két. Cốc Thu và Hạ Linh không nói gì, mỗi người một đứa. Những lời muốn nói mà không ai hiểu được và tiếng gào thét của người trưởng thành phát ra từ cổ họng của đứa bé, thi thể không trọn vẹn của điều dưỡng ngã xuống cửa ký túc xá, bọn họ vẫn còn giữ nguyên tư thế chạy trối chết, nhưng bụng đã bị khoét thành một cái lỗ đen như mực.
Lisa đứng chết trân trong phòng, cô ta đang ôm cái bụng sưng tấy, mặt đầy giễu cợt nhìn Mạnh Kiều và Nghiêm Mục xông vào: “Anh Nghiêm, chị Nghiêm.”
Bạn đang đọc bộ truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chạy Trốn Khắp Địa Cầu, truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu , đọc truyện Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu full , Chạy Trốn Khắp Địa Cầu chương mới