TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Thế sao! "
Nghe thấy cái tên Giang Kiệt, Huỳnh Nhân chậm rãi thu
lại biểu cảm trên mặt.
Lưu An đạp nhẹ chân ga, xe chậm rãi di chuyển.
Huỳnh Nhân nhìn ra cửa sổ, sắc mặt u ám.
Ba năm, vẫn không thể quên chuyện đó à?
Nỗi đau trong tâm hồn bắt đầu hành hạ Huỳnh Nhân.
Anh móc từ trong túi ra một điếu thuốc, run lẩy bẩy
châm lên.
Trong làn khói thuốc lượn lờ, Huỳnh Nhân suy tư, tựa
như đang trở về đêm giông tố của ba năm trước.
Đêm hôm đó, anh mất đi một người anh như chiến hữu.
Đêm hôm đó, Phùng Cẩn Mai khóc ngất.
Đêm hôm đó, anh đại khai sát giới!
Đến cả mưa dưới bầu trời cũng đỏ ngòm.
Không vì cái gì khác, chỉ vì người mất đi đó, là người
anh của Huỳnh Nhân, là vị hôn phu chưa tổ chức hôn lễ của Phùng Cẩn Mai.
Thế nhưng, không tìm thấy thi thể của Giang Kiệt trên
chiến trường, rốt cuộc là sống hay đã chết cũng không thể nào biết được, cứ thế
biến thành một án treo chưa có manh mối.
Từ đó trở đi, Huỳnh Nhân vẫn luôn đi sâu vào việc điều
tra đám tổ chức thần bí đã bắt Giang Kiệt đi đó có lai lịch ra sao.
Qua hai năm sau, rốt cuộc cũng có chút thông tin, là một
tổ chức u linh mang tên Võng Lượng.
Nguyên nhân khác khiến Huỳnh Nhân giải ngũ cũng chính.
||||| Truyện đề cử: Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa |||||
là để điều tra chuyện này!
Huỳnh Nhân rời tầm mắt đi, dập tắt tàn thuốc, ánh mắt
lần nữa trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói.
"Thông báo cho tất cả thủ hạ, không thể tiết lộ
chút hành tung nào.
"
"Vâng.
"
Lưu An vừa lái xe vừa nói.
"Có điều, với thủ đoạn của chị Cẩn Mai thì có thể
sẽ dễ không buông tha như vậy, dù gì, sau khi mất Giang Kiệt, ngài là chỗ dựa
tinh thần duy nhất của chị ấy! "
"Vậy cũng đừng để cho chị ấy biết.
"
Huỳnh Nhân ngắt lời Lưu An.
"Tôi không muốn để chị ấy dây vào.
"
"! "
Một đường im lặng.
Lưu An lái xe vào một biệt thự nơi sơn thuỷ, đó là nơi
ở tạm của Huỳnh Nhân.
Phía Liễu Phi Tuyết sợ Huỳnh Nhân không có chỗ để đi,
nên để anh ở tạm một đêm.
Anh xối nước lạnh, sau đó nhìn về phía đầu giường.
Nơi đó trưng một bức ảnh chụp chung ba người, một người
trong đó khá trẻ trung, chính là Huỳnh Nhân của ba năm trước.
Người đàn ông lớn tuổi hơn anh cũng cười rất vui vẻ,
chính giữa có một người phụ nữ trong trẻo mà lạnh lùng đang cười mỉm, ánh mắt
mang vẻ hoạt bát, vô tình hữu ý liếc về phía Huỳnh Nhân.
Tình chẳng biết bắt nguồn từ nơi nào, trong khoảnh khắc
đã thành sâu đậm, hận không biết sẽ đi về đâu, vừa cười mà đã tan đi mất…
Mười năm sinh tử hai đầu mờ mịt, không suy nghĩ, tự
khó quên!
Huỳnh Nhân thầm thở dài, úp khung ảnh xuống, nằm trên
giường cả đêm không chợp mắt.
Khi bầu trời hiện lên vầng sáng đầu tiên, Huỳnh Nhân
đã dậy.
Kiếp sống quân nhân trong năm năm đã bồi dưỡng thói
quen dậy sớm cho anh, sau khi đánh răng rửa mặt xong sẽ ra sân nhỏ hít đất bằng
một tay.
Tư thế tiêu chuẩn, tốc độ đều đặn.
Người bình thường hít đất, càng về sau lại càng mệt mỏi.
Huỳnh Nhân không như thế, càng về sau, trái lại anh
càng ung dung, tốc độ càng lúc càng nhanh.
"998! "
"999! "
"1000! "
Anh vừa hít vừa đếm hết, sau khi hít được một nghìn
cái, anh từ dưới đất nhảy bật dậy, không hề thở hổn hển.
Không nghỉ ngơi, anh tiếp tục chạy vòng quanh biệt thự.
Đây là mức độ rèn luyện của Huỳnh Nhân.
Vượt qua buổi luyện tập sáng, khi kết thúc đã quá mười
hai giờ trưa.
Ting ting!
Huỳnh Nhân vừa mới xối nước lạnh, điện thoại lập tức
vang lên.
Nhìn cuộc gọi đến, anh không nhịn được nhíu mày nhưng
vẫn nhận điện thoại.
"Này, Huỳnh Nhân, hiện tại anh đang ở đâu thế?"
Vừa nhận điện thoại đã truyền đến âm thanh dửng dưng của
Liễu Cảnh Nhiên.
Bạn đang đọc bộ truyện Chiến Thần Hắc Ám tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiến Thần Hắc Ám, truyện Chiến Thần Hắc Ám , đọc truyện Chiến Thần Hắc Ám full , Chiến Thần Hắc Ám full , Chiến Thần Hắc Ám chương mới