Bà cụ Thượng Quan gật đầu tán đồng: “Được, vậy phái cháu đi”
“Nhớ kỹ, nhất định phải thật cẩn thận, tuyệt đối không được để xảy ra sai sót”
Thượng Quan Hành Ngữ dở khóc dở cười: “Bà, Diệp Huyền Tân giờ đã là một tên tàn phế, anh ta có thể làm gì chứ”. truyện ngôn tình
“Cho dù chúng ta muốn phạm sai lầm, e là cũng chẳng được ý chứ”
Tất cả những người của gia tộc Thượng.
Quan cười lớn Thượng Quan Hành Ngữ dẫn theo một đám thuộc hạ, hùng hổ tiến vào thủ đô.
Ở trên máy bay, trước hết anh ta gọi điện thoại cho mấy tên thuộc họ anh ta đã sắp xếp sẵn ở thu đô Bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng để đón địch, đừng để cho Diệp Huyền Tân lâm trận rồi bỏ chạy.
Sau đó, lại gọi cho Từ Lam Khiết một cuộc điện thoại.
“Từ Lam Khiết. hiện giờ chúng tôi sẽ tới thủ đô để bắt cô đi ngay lập tức, tiện thể moi tìm Diệp Huyền Tân luôn”
“Cho các người thời gian mười phút để chạy trốn. Nếu như không chạy thoát thì đừng có trách chúng tôi, ha ha”
Bang!
Điện thoại của Từ Lam Khiết rơi xuống đất, sắc mặt cô trắng bệch.
Người của gia tộc Thượng Quan lại xuất đầu lộ diện.
Bọn họ còn muốn moi tim Diệp Huyền Tân.
Cô không chút do dự vội vàng chạy về nhà.
“Huyền Tân, xảy ra chuyện rồi”
“Mau, chúng ta mau rời khỏi thủ đô thôi, không còn nhiều thời gian nữa”
Diệp Huyền Tân vội trấn an nói: “Lam Khiết, làm sao vậy?”
Từ Lam Khiết nói: “Thượng Quan Hành Ngữ lại tới rồi”
“Anh ta… anh ta nói muốn moi tim anh, còn muốn bắt em tới gia tộc Thượng Quan”
Diệp Huyền Tân nói: “Lam Khiết, không cần hoảng sợ”
“Tin anh, có anh ở đây, không có kẻ này có thể làm tổn thương chúng ta được.”
Từ Lam Khiết sợ đến mức toát mồ hôi: “Nhưng mà tay chân anh…
“Hiện giờ anh không thể chống lại Thượng Quan Hành Ngữ được”
Diệp Huyền Tân bỗng nhiên lấy ra một chiếc kính viễn vọng, đưa cho Từ Lam Khiết: “Lam Khiết, nhìn tòa nhà cao tầng ở phía đối diện đi”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!