Từ Huy Hùng kinh hãi nói: “Ba, bệnh của ba …. khỏi rồi.”
Từ Hiên Lâm hừ lạnh nói: “Ta chỉ là hôm mê bất tỉnh mà thôi, không phải là bệnh nặng gì .”
Từ Huy Hùng ngẩn người một lúc, nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện .
Ông ta rõ ràng là vừa mới tỉnh dậy, vẫn chưa quay lại, nên không rõ những chuyện trước kia.
Như vậy cũng tốt, tốt nhất cả đời ông ta đừng biết chân tướng sự việc .
Nếu không, để ông ta biết mình muốn để Trần Uyên chữa chết ông, ông nhất định sẽ đánh chết anh.
Từ Huy Hùng vội tiến đến chào Từ Hiên Lâm: “ Ba, ngồi xuống đi, ngồi đi .”
“Ba ở đây vừa bẩn vừa bừa bộn, nên con giúp ba dọn dẹp một chút .”
Từ Hiên Lâm khó chịu nói: “Hừ, đồ không lương tâm nhà cậu, uổng công ta coi trọng cậu như vậy, cậu còn muốn tôi ngồi tù thay cậu.”
Từ Huy Hùng vội vàng giải thích: “ Ba, con làm như vậy là muốn tốt cho ba mà thôi .”
Từ Hiên Lâm nói: “Để tôi thay cậu ngồi tù là vì muốn tốt cho tôi sao? Tưởng tôi hồ đồ rồi sao.”
Từ Huy Hùng giải thích: “Ba, ba nghĩ kỹ lại xem, nếu như con ngồi tù, ít gì cũng phải ở từ ba đến năm năm.”
“Đến lúc đó ba làm thế nào? Ai sẽ hầu hạ ba ?”
“Nhưng nếu như là ba vào đó thì khác, con đảm bảo sẽ đưa ba ra ngoài trong nửa ngày.”
Từ Hiên Lâm ngạc nhiên nói: “Sao, cậu quen biết người trong đồn cảnh sát ?”
Từ Huy Hùng: “Trong mắt con đồn cảnh sát thì có là cái thá gì .”
“Ba cũng biết đó, em trai của Trần Hạ Lan là quân nhân, vừa được thăng cấp sĩ quan .”
“Anh ta là sĩ quan quản lý ở đồn cảnh sát, họ dám không thả người sao.”
Trong lòng Từ Hiên Lâm suy nghĩ một lúc nói: “Đúng là như vậy .”
Nhìn thấy ba đã tin đến bảy tám phần, trong lòng Từ Huy Hùng thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta đột nhiên ngập ngừng: “Ba, còn có chuyện con không biết có nên nói hay không .”
Từ Hiên Lâm: “Nói .”
Từ Huy Hùng: “Sau khi ba ngất đi, con nhờ Trần Uyên cứu ba, nhưng không may bị Từ Huy Hoàng cản trở.”
“ Em ấy đã thương lượng với con, đừng cứu ba nữa, như vậy em ấy có thể chia gia tài của ba rồi.”
“Đương nhiên, con không đồng ý. Con định về nhà thu dọn chăn ga gối nệm, chuẩn bị đi bệnh viện Huyền Diệu ở cùng ba, nhỡ Từ Huy Hoàng lại giở trò .”
“Thằng khốn đó!” Sắc mặt của Từ Hiên Lâm tái mét: “Chẳng trách lúc Trần Uyên cứu ta, Từ Huy Hoàng và Diệp Huyền Tần cũng ở đó, thì ra là muốn cản trở Trần Uyên cứu người .”
“Vì gia tài, thằng khốn đó lại muốn lấy cả mạng của ta !”