*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Lam Khiết, còn nhớ năm đó anh đã nói với em những gì không?"
"Khi em lựa chọn ở cùng một chỗ với anh, em đã định trở thành kẻ thù của toàn bộ thế giới."
"Anh đã thậm chí không sợ cả thế giới rồi, liệu còn có thể sẽ quan tâm đến một Yamano Ichiro sao?" Những lời của Diệp Huyền Tần như một dòng nước ấm áp chảy qua trái tim Từ Lam Khiết.
Ngay lập tức cô liền mềm lòng xuống.
Ôi, cái người đàn ông khiến cho người ta vừa yêu vừa hận này!
Rất nhanh, nhóm người Diệp Huyền Tần đã đi đến nơi hội trường.
Hội trường đã được trang trí như một lễ đường,
Tuy đơn giản nhưng lại trông có vẻ rất long trọng.
Yamano Ichiro trong nháy mắt liền nhìn thấy Từ Lam Khiết, gương mặt anh ta đột nhiên thay đổi.
Anh ta chỉ ước gì mình có thể ngay lập tức động phòng hoa chúc với người trước mắt này.
"Cô Từ, cô cuối cùng cũng đã đến rồi."
"Chờ cô đã lâu."
Sắc mặt Thiên Hành Quân có vẻ không vui, nói: "Từ Lam Khiết, tại sao bây giờ em mới đến đây?"
"Em có biết anh Yamano đã đợi em bao lâu không."
"Được rồi, không nói nhiều nữa, lập tức mặc áo cưới vào, cùng kết hôn với anh Yamano ngay đi."
Nói xong liền liếc nhìn nháy mắt với người hầu tỏ ý qua đây.
Người hầu vội vàng cầm lấy chiếc váy cưới, bước đến bên chỗ Từ Lam Khiết muốn mặc vào cho cô.
Từ Lam Khiết vội vàng nói:
"Dừng tay!"
"Thiên Hành Quân, cậu dựa vào cái gì mà dám tự chủ trương gả tôi cho Yamano Ichiro?"
"Tôi không đồng ý với cuộc hôn nhân này. Tôi đã có một người chồng rồi."
Thiên Hành Quân mắng: "Dựa vào cái gì ư?"
"Dựa vào việc tôi chính là gia chủ của nhà họ Thiên này đã đủ hay chưa!"