*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hy vọng vào thời khắc mấu chốt, anh có thể ra mặt giúp em một tay.
Diệp Huyền Tần nói: “Độc Lang, cậu nghe kĩ đây."
“Dạy cho cậu chiến kỹ mãnh tự trong chiến kỹ Phong Vương."
“Xin được lĩnh hội”
"Lấy khuỷu tay làm binh."
"Sử dụng xương làm khí."
"Lấy đà từ xa.”
“Chỉ cần lấy đủ lực, nhất định sẽ làm được.”
Độc Lang vẻ mặt đầy nghi hoặc. Nhưng ngay sau đó, anh ta bừng tỉnh ngộ, vẻ mặt rất hưng phấn.
Đôi mắt đỏ ngầu, anh ta nhìn chằm chằm về phía Rồng Đất Đen: "Rồng Đất Đen, tôi sẽ lấy mạng của cậu!”
“Hôm nay tôi phải lấy máu của cậu, để tế cho bố tôi.”
Rồng Đất Đen giờ phút này đã rất tuyệt vọng rồi.
Bị cường giả cấp Vương nhìn chằm chằm, cậu ta biết mình đã không còn đường thoát, chỉ có thể nằm chờ chết.
Cậu ta nhìn về phía Độc Lang đang phi đến, chỉ có thể thờ dài: “Bỏ đi, trước khi chết có thể thủ tiêu được cậu cũng đủ hòa vốn rồi.”
"Đi chết đi!”
Rồng Đất Đen cũng lao về phía Độc Lang.
“Bùm." Truy cập truyen88.net để đọc truyện hay mỗi ngày
Hai người lao vào nhau với tốc độ rất lớn.
Rồng Đất Đen và Độc Lang đều lùi lại mười bước.
Độc Lang phần kích nói: “Tới nữa đi!"
Độc Lang có thể cảm nhận được, sức chiến đấu của bản thân đang tăng lên một cách nhanh chóng. Trước kia nếu va chạm với Rồng Đất Đen, anh ta chắc chắn sẽ bay ra xa.
Nhưng bây giờ, cả hay đều bị bắn bay.
Ầm Ầm!
Cả hai lại lao thật mạnh về phía đối phương.
Lần này Độc Lang lùi về phía sau năm bước, còn Rồng Đất Đen đã lui về mười bước.
Rồng Đất Đen trợn mắt há hốc miệng: "Cái này...Chuyện này làm sao có thể”
“Kỹ thuật chiến đấu của Phong Vương có thể khiến thực lực của cậu tăng lên một bậc?”
“Bây giờ thực lực của cậu ta đã đạt tới chiến thần cấp Thiên!”
“Haha. Tới nữa đi!”
Độc Lang càng chiến đấu càng dũng cảm, lại vọt về phía Rồng Đất Den.