Vừa rồi thậm chí họ còn chế nhạo người ta là tham phủ tham giàu, quê mùa không kiến
thức.
Thật sự quá ngu xuẩn,
Cảm xúc của Trần Hạ Lan lúc này vô cùng
phức tạp.
Ngạc nhiên, tò mò, lại kích động
Mặc dù không biết danh tính của người đàn ông trước mặt, cùng lý do tại sao cậu ta phải giúp mình. Nhưng có ta lại tận hưởng cảm giác được hàng nghìn người ngưỡng mộ này.
Trong nháy mắt, cô ta lập tức coi mình trở thành bạn gái của Thiên Hành Kiện, nũng nịu nói: "Ông xã, thôi đừng mua cửa tiệm này làm gi."
"Em chỉ thích bộ quần áo đó thôi.
"Mua bộ này về là được.
Thiên Hành Kiện tỏ vẻ khó xử: "Ông chủ tiệm này muốn tặng anh cửa hàng miễn phí, không cần thì cũng uống.
“Hơn nữa, anh mà nói không cần, chỉ sợ ông ta sẽ đập đầu cầu xin chúng ta chấp nhận mat."
Ý anh là gì?
Trần Hạ Lan có chút bối rối. Thiên Hành Kiên nhìn chăm chăm người
bán hàng "Còn không mau đi tìm ông chủ tới đây?"
Người bán hàng bị dọa sốc.
Chờ Thiên Hành Kiện thúc giục lần nữa, có ta mới hoàn hồn, vội vã chạy đi.
Không lâu sau, cô ta quay trở lại cùng một người đàn ông trung niên béo ục ịch với cái bụng phê.
Người đàn ông trung niên đó chính là chủ nhân của tiệm quân áo này.
Vừa bước vào, ông ta đã quát lớn: "Kẻ nào định ép buộc thu mua cửa hàng của tôi, đứng ra đây xem nào!"
Thiên Hành Kiện lạnh lùng nói: "Là tôi."
Nhìn thấy Thiên Hành Kiện, ông ta không nhịn được run ban người
Cử như chuột gặp mèo
Trời đất ơi, sao tự nhiên vị đại gia này lại đột ngột đến thăm như vậy.
Cậu ta chính là con trai trưởng của nhà họ Thiên thuộc Hoàng tộc, vào thời cổ đại thì không khác gì Vương tử
Địa vị chỉ đứng sau Hoàng đế.
Nỗi sợ hãi quá lớn khiến ông ta không thể kiềm chế nổi, quỳ xuống trước mặt Thiên Hành Kiện.
"Cậu Thiên, không biết cậu tự mình tới chơi nên không kịp tiếp đón từ trước, hy vọng rằng chúng tôi có cơ hội chuộc tội "
Thiên Hành Kiện chế nhạo: "Thế mà bạn nãy ông nói như thế tôi không đủ tư cách mua lại cửa hàng này của ông vậy?"
Ông chủ nhanh chóng thanh minh: "Cậu Thiên, đừng làm tôi sơ"