Kình khí của ông ta thâm hậu đến mức gần như bao trùm cả ngọn núi thần.
Một vị lão tổ cũng có thể dễ dàng giết chết Diệp Huyền Tần rồi.
Bốn vị lão tổ liên thủ lại, có thể hủy trời diệt đất. Núi thần bị lần khí này quét qua, âm khí trùng trùng, vô số yêu thú không chịu được làn khí này mà lăn xuống núi chết.
Cảnh tượng hùng vĩ, dường như tận diệt cả nhân gian.
Một con chim nhỏ to như nằm tay trẻ con đột nhiên bay ra khỏi bụi cỏ, bay tứ phía lên trời.
Chung Thiên Thanh nhìn thấy Bát Ca, sắc mặt liền thay đổi.
Đây không phải là Bát Ca của Bất Chí sao? Hóa ra Bát Ca vẫn luôn đi theo bọn họ. Chẳng trách bốn cường giả phong vương bọn họ không hề phát hiện ra.
Ông ta sớm hoài nghi, lão Bất Chỉ có vấn đề. Đến nay, Bát Ca đã chứng minh cho sự nghi ngờ này.
Lão Tổ tức giận: “Còn nghi ngờ gì nữa, mau chóng lột da con Bát Ca đó.”
“Nếu như vị trí của núi thần bị bại lộ, tôi sẽ không tha cho các người.”
“Vâng Vâng!”
Tứ đại môn chủ rời khỏi, đuổi theo Bát Ca.
Bát Ca bị khí tức của lão tổ làm trọng thương cho nên cứ bay được một đoạn, phải dừng lại nghỉ ngơi,.
Nhưng mà đám người tứ đại môn chủ phải bay từ núi thần xuống, tốn một khoảng thời gian.
Cộng thêm bọn họ chỉ có thể đi được trên mặt đất, không cách nào bay được, nửa tiếng sau vẫn không đuổi kịp Bát Ca.
Từ đầu đến cuối cả hai bên vẫn luôn duy trì khoảng cách nhất định.
Cuối cùng, Bát Ca liều mạng bay qua một con sông lớn, mới cắt đuôi đám người tử đại môn chủ.
Tứ đại môn chủ trơ mắt nhìn Bát Ca bay qua con sông lớn, sắc mặt tức giận.
Gia chủ nhà họ Long giận dữ nói: “Con Bát Ca đỏ này, tôi đã từng thấy trên núi Long Hổ của tôi.
Gia chủ nhà họ Diệt cũng nói: “Kì lạ, tôi cũng thấy khá quen mắt với nó.”
Gia chủ nhà họ Tần cũng nói: “Trùng hợp thật, con vẹt này đã từng đùa nghịch trên giường của TÔI.
Đáng chết!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!