Diệp Huyền Tân: “Tâm tư của Chung Kim Dương là chúng ta có thể dựa vào năng lực của mình để tìm đến núi Thần.”
“Lão trưởng thôn, nghe lệnh.”
Lão trưởng thôn quỳ một gối: “Tôi nghe lệnh."
Diệp Huyền Tần: “Lệnh cho ông dẫn đầu đoàn quân Thanh Long, tìm kiếm vị trí của ngọn núi Thần trong khu vực núi Trung Nam.
Lão trưởng thôn: “Tuân lệnh!”
Lão trưởng thôn dẫn đầu quân đoàn Thanh Long, hùng dũng tiến về hướng núi Trung Nam.
Về phần khoáng linh thạch này, có Diệp Huyền Tần trấn thủ vô cùng Tuyệt Điện ở đây, còn ai dám đến làm loạn.
Chiến thần Côn Luân dè dặt thăm dò Diệp Huyền Tân: “Thần Soái, cậu đã hút sức mạnh của mười cường giả, hiện tại cảnh giới của cậu đến mức nào rồi?”
"Đã vượt qua cấp đỉnh Tuyệt Điện chưa? Ở trên Tuyệt Điện rốt cuộc là cảnh giới gì?"
Diệp Huyền Tần lắc lắc đầu: “Vẫn chưa.”
“Cảnh giới Tuyệt Điện sâu không lường được, tôi cảm thấy trong cảnh giới Tuyệt Điện, hiện tại tôi cùng chỉ tính là hạng trung mà thôi.”
“Muốn vượt qua Tuyệt Điện vẫn còn một chặng đường dài phía trước.” Chiến thần Côn Luân cảm thấy mất mát một trận: "Hút được nhiều sức mạnh cường giả như vậy, mà vẫn chỉ ở cảnh giới Tuyệt Điện cấp trung”
“Cậu nói xem, những võ sĩ bình thường như chúng tôi đến khi nào mới đạt được cấp độ cao đẳng như cậu”
“Phải rồi Thần Soái, có thể truyền dạy pháp thuật Hấp Tinh cho tôi không?"
Diệp Huyền Tần cười: “Ông muốn học? Cũng được.”
“Bước đầu tiên chính là phải tự bộc phá căn cơ nhưng không chết.”
Chiến thần Côn Luân: “..."
Tự bộc phá căn cơ mới có thể học được pháp thuật Hấp Tinh, vậy thì học cái rắm.
Tạm thời không nói đến chuyện học được hay không, đơn giản là cửa ải bộc phá căn cơ này, phần lớn mọi người đều không thể vượt qua.
Từ xưa đến này, cứ mười người thì có đến tám chín người tự bộc phá căn cơ mà vẫn có thể sống sót.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!