Hừ, hắn ở dưới mí mắt mình nhảy cóc một đoạn thời gian, có nhiều lúc cũng loại trừ được anh rồi.
Phạm Vân Hà lại nói: “Anh Diệp, buổi họp lớp ngày mai anh có tham gia không?”
Diệp Huyền Tần: “Không tham gia.”
Vốn dĩ anh đi họp lớp, chính là vì muốn gặp Chuột Con.
Nhưng mà anh đã tìm được Chuột Con rồi, tất nhiên không cần phải đi nữa.
Phạm Vân Hà: “Anh Diệp, tôi cảm thấy ngày mai anh nên đi một chuyến.”
“Vợ của Chuột Con cũng sẽ đến.”
Bốn chữ “vợ của Chuột Con’ đã thu hút sự chú ý của Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần: “Sao có thể chứ? Tôi nghe Chuột Con nói, vợ của cậu ta đã chết rồi.”
Phạm Vân Hà: “Thực ra, vợ của Chuột Con là bạn học cũ của chúng ta, Chu Lam đó.”
“Hồi đó, Chuột Con cũng là một ông chủ giá trị tiền tỷ, Chu Lam vì tham tiền tài của anh ta, nên mới cưới anh ta.”
“Nhưng mà, sau đó không biết sao Chu Lam lại qua lại với Chu Việt, hai người còn bắt tay nhau lừa hết tài sản của Chuột Con, còn hại anh ta tàn phế một chân.”
“Ngoài trừ đứa con gái mới sinh của họ, cô ta không để lại gì cho Chuột Con cả.”
Chết tiệt!
Người anh em của anh, lại bị hủy hoại trong tay của một người phụ nữ!
Hơn nữa, còn là bạn học cũ ngày xưa.
Không giải được nỗi hận này, sợ rằng cả đời này Chuột Con cũng không ngóc đầu lên được.
Anh lập tức đáp lời: “Buổi họp lớp ngày mai, tôi sẽ tham dự.”
Phạm Vân Hà tươi cười: “Được.”
Vì chuyện của Chuột Con, Diệp Huyền Tần trằn trọc trở mình, cả đêm khó, dứt khoát bắt chuyện tám nhảm với Từ Lam Khiết.