Bị thương chỗ nào không bị, năm lần bảy lượt lại bị thương ở mông…Mẹ nó, mất mặt chết rồi.
Anh ta tức giận nói: “Đã báo cho chị và anh rể tôi biết chưa?”
“Mẹ mày nữa, Diệp Huyền Tần, tao sẽ nói chị và anh rể tao giết chết mày.”
Tên béo vội nói: “Vừa rồi bà Linh có gọi điện đến đây, nói là sẽ lập tức đến.”
“Bây giờ chắc cũng sắp đến nơi rồi.”
Vừa dứt lời, cửa phòng bệnh bị đẩy ra.
Một người phụ nữ xinh đẹp gợi cảm trang điểm thật đậm đi vào.
Người đến không phải là ai khác chính là chị của Trịnh Hà, bà xã của Thẩm Hải, Trịnh Mỹ Linh!
Mặc dù Trịnh Mỹ Linh đã hơn bốn mươi nhưng được chăm sóc rất tốt, rất biết cách ăn diện, nhìn bộ dạng thướt tha này vẫn giống như một phụ nữ chưa chồng.
Bà ta vừa mới tiến vào đã vội vã la lên: “Hà, Hà, em sao rồi? Chị tới thăm em đây.”
Đám người vội vàng tránh ra thành một đường.
Trịnh Mỹ Linh vội lao đến trước giường bệnh, nhìn bộ dạng “thê thảm” của Trịnh Hà càng tức giận hơn: “Hà à, sao em lại bị thương nặng như vậy!”
“Nói cho chị biết đi, là ai làm, hôm nay chị nhất định sẽ giúp em trả thù!”
Trịnh Hà yếu ớt nói: “Là…Là Diệp Huyền Tần và Từ Lam Khiết!”
“Chẳng…Chẳng qua em chỉ ngồi vào chỗ của bọn họ một chút, bọn họ lại ra tay luôn…”
“Chị, hôm qua nếu không phải những người này kịp thời đưa em đến bệnh viện, chỉ sợ đời này em không thể gặp lại chị rồi.”
Nói xong, Trịnh Hà còn rơi xuống thêm mấy giọt nước mắt “Đau khổ”.
Trịnh Hà vừa khóc, Trịnh Mỹ Linh càng đau lòng hơn: “Diệp Huyền Tần, Từ Lam Khiết, con mẹ nó thật quá đáng rồi!”
“Hà à, em yên tâm đi, em bị thương, chị sẽ thay em trả lại gấp trăm gấp ngàn lần.”
Những người khác cũng thi nhau nói phải trừng phạt Diệp Huyền Tần.
“Hừ, tên Diệp Huyền Tần này quả là khinh người quá đáng, một lời không hợp thì ra tay đánh người!”
“Lúc ấy chúng tôi đều đã nói rõ cậu Hà là em trai của bà chủ nhà họ Thẩm, nhưng tên Diệp Huyền Tần này còn ra tay nặng hơn…Đây rõ ràng chính là xem thường bà đó, bà Linh.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!