Tên đầu trọc lập tức vâng lời: “Vâng, em biết rồi.”
Nói rồi, tên đầu trọc định kéo Diệp Huyền Tần ra ngoài.
Diệp Huyền Tần bỗng nhiên cười lớn: “Bạo Long, anh Long? Đúng là lớn giọng thật.”
Nghe được giọng nói Diệp Huyền Tần, cả người Bạo Long run lên.
Anh ta vội vàng ngẩng đầu.
Sau khi xác nhận đúng là Diệp Huyền Tần, đầu anh ta choáng váng, cả người mềm nhũn ngã từ trên ghế xuống.
Anh Diệp Huyền Tần!
Mẹ nó chứ, thật sự là anh Diệp Huyền Tần!
Không ngờ Diệp Huyền Tần mà anh ta luôn tôn sùng lại bị mấy tên nhãi này bắt nạt.
Chuyện này còn đáng sợ hơn cả chạm vào đuôi hổ nữa!
Tên đầu trọc đẩy Diệp Huyền Tần sang một bên, hùng hùng hổ hổ nói: “Câm miệng, tên vô dụng này.”
“Còn dám gọi thẳng tên anh Long, ông đây đánh chết mày.”
“Dừng tay, mau dừng tay lại!” Bạo Long giận dữ hét lên, trực tiếp nhảy ra từ phòng làm việc, tát cho tên đầu trọc một cái: “Mẹ nó chứ, mày dám vô lễ với anh Diệp Huyền Tần à, muốn chết sao.”
Thế này là thế nào?
Mọi người đều hoảng sợ, ngơ ngác nhìn Bạo Long.
Bạo Long đánh tên đầu trọc?
Hơn nữa nguyên nhân còn là do anh ta vô lễ với tên nhãi kia?
Tên nhãi này quả nhiên không hề đơn giản.
“Anh Long, anh… anh đánh em? Tên đầu trọc không tin nổi nhìn Bạo Long.
Bạo Long tức giận quát: “Đánh mày? Ông đây còn đang muốn đánh chết mày luôn đây này.”
Nói rồi, anh ta lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp Huyền Tần: “Anh Diệp Huyền Tần, xin lỗi anh, xin lỗi anh, là em không biết dạy bảo thuộc hạ, để chúng xúc phạm đến anh, em đáng chết.”
“Anh yên tâm, hôm nay em nhất định sẽ đòi lại công bằng cho anh.”
Giờ phút này đám thuộc hạ của Bạo Long đều sợ đến nỗi không còn chút sức lực nào.
Không ngờ đại ca Bạo Long của bọn họ lại quỳ trước mặt tên nhãi kia.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!