Trần Hạ Lan thở dài liên tục:” Haizz, bố mình sống cuộc sống thực vật năm năm rồi, tất cả các vị danh y nổi tiếng đều chắc chắn bố mình không chữa được.”
” Cho dù Hoa Đà tái thế, cũng không chữa hết bệnh cho bố mình được… tiểu Tiền, cậu không cần để ý chuyện của bố mình đâu, nhưng mình vẫn rất cảm ơn ý tốt của cậu.”
Nhậm Tiền vội hỏi: “Hạ Lan thần y tớ tìm được lần này, thật sự có thể chữa được bệnh của bố cậu.”
“Bố mình bị nhồi máu não, anh ta chỉ cần một cây trâm cứu đã cứu được, xác suất anh ta chữa được người thực vật rất lớn.”
” Cái gì!” Trần Hạ Lan trợn mắt há mồm:” Chỉ bằng thuật trâm cứu đã chữa được nhồi máu não… Đây chính là kỳ tích của y học đấy.”
“Anh ta rất xứng với cái danh thần y.”
“Tiểu Tiền, nói cho mình cách liên lạc với thần y với, cho dù khuynh gia bại sản, mình cũng phải cầu anh ta ra tay giúp đỡ.”
Nhậm Tiền thở dài nói: “Lai lịch của vị thần y này không nhỏ, là ông chủ của ông chủ bố mình…”
“Nếu cậu tùy tiện gọi điện cho anh ta, e rằng sẽ khiến anh ta khó chịu.”
“Nhưng cậu cứ yên tâm, đợi thời cơ chín muồi, tớ nhất định sẽ cầu anh ta ra tay giúp đỡ.”
Trần Hạ Lan nói cảm ơn liên tục.
Cúp điện thoại, Nhậm Tiền ngây người nhìn poster chụp ảnh dán trên tường.
Poster là bóng lưng của Diệp soái, người mà nàng thần tượng.
Vừa rồi trong lúc vị Diệp Huyền Tần đang châm cứu cho bố cô, trong nháy mắt Nhậm Tiền phát hiện bóng lưng anh ta và bóng lưng Diệp soái có vài phần rất giống nhau.
Điều này khiến trong lòng Nhậm Tiền sinh ra một tình cảm không nói lên được đối với Diệp Huyền Tần .
Đây… không phải đang động tâm chứ!
Cái nhận thức này khiến Nhậm Tiền mặt đỏ đến tận mang tai, vội vã gục đầu không nhìn poster nữa.
“Nhậm Tiền , mày đường đường là một thiên kim tiểu thư danh giá, sao có thể để ý chồng người ta được.”
“Liêm sỉ, Nhậm Tiền mày phải có liêm sỉ, ah ah ah!”
Nếu người quen biết nàng nhìn thấy cảnh này, khẳng định sẽ bị dọa ngu luôn.
Đường đường là một vị nữ vương kiêu ngạo, lại có một mặt dễ thương như vậy.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!