Trần Hạ Lan thở dài sâu sắc nói: “Từ Lam Khiết, cô không cần thay Diệp Huyền Tần giải thích.”
“Diệp Huyền Tần tên súc sinh đó nguyện ý ở bên cô đơn thuần vì cô là đồ chơi mới mẻ. Chờ chơi chán rồi anh ta cũng sẽ một chân đá cô đi thôi.”
“Cô nên sớm tỉnh ngộ đi, đừng để cuối cùng rơi vào kết cục giống như tôi bây giờ.”
Từ Lam Khiết tức đến bật khóc: “Im miệng, không cho phép cô vũ nhục Diệp Huyền Tần.”
Lúc này, nhân viên công tác hô: “Ông Lâm, chúng tôi kiểm tra phát hiện ở trong chai rượu này có thành phần ma túy.”
Hoàng Phúc Lâm giận tím mặt: “Hừ, các người quả nhiên ở đây hút ma tuý.”
“Người đâu bắt tất cả bọn chúng mang về đồn tiếp nhận điều tra cho tôi.”
“Trần Hạ Lan, cô cũng cùng chúng tôi trở về. Nếu những lời cô nói là sự thật tôi không những không truy cứu tội của cô tôi mà còn trả lại một cái công đạo cho cô.”
Trần Hạ Lan vui mừng ra mặt: “Cảm ơn ông Lâm.”
Người của Hoàng Phúc Lâm lập tức bắt lấy Từ Lam Khiết.
Từ Lam Khiết bị dọa liên tục lui lại: “Các người… các người rõ ràng là là đồng bọn của Trần Hạ Lan các người bắt tay với nhau vu hại chúng tôi!”
“Tôi không đi, tôi phải gọi điện thoại cho luật sư. Trước khi luật sư đến tôi sẽ không đi với các người đâu.”
Hoàng Phúc Lâm nổi giận mắng cô: “Im miệng cô đây là đang nói xấu tổn hại danh dự của tôi, tôi sẽ kiện cô tội xâm phạm danh dự người khác.”
“Nếu như cô cự tuyệt không phối hợp với chúng tôi, chúng tôi chỉ có thể áp dụng lệnh cưỡng chế đối với cô.”
Dứt lời, người của Hoàng Phúc Lâm lập tức móc ra còng tay và gậy điện chuẩn bị cưỡng chế mang Từ Lam Khiết đi.
Từ Lam Khiết tuyệt vọng đến cực điểm, đúng là cái loại cảm giác gọi trời không thấu gọi đất không trả lời là đây.
Lúc này, trong óc cô chỉ có một cái ý nghĩ: Diệp Huyền Tần anh đang ở đâu?
Lúc cô đang không biết phải làm sao thì ngoài cửa bỗng nhiên truyền tới một tiếng thét chói tai: “Dừng tay cho tôi!”
Đám người theo tiếng kêu nhìn lại.
Người đến chính là Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần mạnh mẽ một mạch xuyên thẳng qua đám người đang vây quanh xem náo nhiệt anh chen vào trong phòng.
Từ Lam Khiết nhìn thấy Diệp Huyền Tần, nước mắt như suối lập tức trào ra.