Có điều, bọn họ đã khiến Từ Hiên Lâm đau lòng vô cùng, thậm chí còn muốn giết chết ông cụ hai lần, Từ Hiên Lâm tha cho bọn họ mới là lạ ấy.
Từ Hiên Lâm nghiến răng, hung tợn nói: “Từ Huy Hùng, cái thằng khốn nạn này, vì muốn cướp đoạt tài sản của em trai mày mà mày lại muốn hại chết bố ruột mày rồi vu oan hãm hại nó.”
“Mày đúng là không bằng heo chó, sao tao lại sinh ra một thằng súc sinh như mày chứ… Đáng lẽ lúc này mới sinh ra, tao phải bóp chết mày cho rồi.”
Từ Hiên Lâm nói hai câu, vì quá tức giận mà ho khan kịch liệt.
Từ Huy Hoàng vội vàng vỗ lưng thuận khí cho Từ Hiên Lâm.
Mà toàn trường thì đã như ong vỡ tổ rồi.
Tình thế đảo ngược này đúng là quá chấn động, đám người vây xem lại được hóng hớt một tin tức kinh người.
Thì ra là kẻ muốn giết người cướp của là Từ Huy Hùng.
Ông ta vì tiền mà không tiếc hại chết bố ruột và em trai ruột của mình, vừa rồi ông ta còn liên tục hô bắt trộm.
Mà Từ Huy Hoàng bị bọn họ tấn công mới thực sự là đứa con có hiếu.
Đám người tức giận mắng mỏ Từ Huy Hùng.
“Cái thứ súc vật, đúng là không có liêm sỉ.”
“Từng thấy qua kẻ ác mà chưa thấy người nào ác thế này.”
“Đúng là đồ chó hoang, vậy mà lại lừa dối chúng ta, tôi thật muốn dùng một bạt tai táng chết ông ta.”
Đám ký giả kia thấy được tin nón, liền điên cuồng chụp ảnh Từ Huy Hùng và Từ Liên.
Từ Huy Hoàng xông ra ngoài cửa hô to: “Bảo vệ đâu, tới đây.”
“Dẫn hai người này tới đồn công an, bọn họ nhất định phải bị pháp luật nghiêm trị, nếu không thì không an được lòng dân.”
Bảo vệ lập tức xông lên muốn bắt hai người lại.
Từ Huy Hùng hoảng hốt, lại điên cuồng dập đầu: “Bố, con là con ruột của bố mà, Huy Hoàng, anh là anh ruột của em đấy!”
“Các người không thể tuyệt tình như vậy, người một nhà sao có thể là kẻ thù được!”
“Tuyệt tình?”
Từ Hiên Lâm thở hổn hển mắng: “Lúc mày muốn hại chết tao, vu oan cho em trai mày, mày đã hoàn toàn giải thích được ý nghĩa của hai chữ tuyệt tình rồi đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!