Tại sao Diệp Huyền Tần lại biết bị mất này? Bọn họ hoàn toàn nằm trong khống chế của anh.
“Mau trở về gom tiền đi, các người không có nhiều thời gian.”
Bọn họ vội vã rời đi và thảo luận về các biện pháp đối phó.
Diệp Huyền Tần cười với Trữ Tài Thần: “Hợp tác vui vẻ.”
Trữ Tài Thần cười nói: “Hợp tác vui vẻ, tôi có việc đi trước.”
Khi Trữ Tài Thần rời đi, Diệp Huyền Tần đi tới chỗ Nhầm Tiền nói: “Nhanh chóng điều động một nhóm người từ tập đoàn Diệp Linh sang tiếp quản Lỗ Khang.”
Nhậm Tiền vẫn chưa kịp định thần lại, pha lật ngược tình thế 360 độ này của Diệp Huyền Tần khiến cô hâm mộ không thôi.
Hóa ra Diệp Huyền Tần là người thông minh cơ trí đến vậy. Sự tôn sùng dành cho anh ngày càng nâng cao.
“Được, được rồi, tôi sẽ lập tức chuyển người của Tập đoàn Diệp Linh qua tiếp quản Lỗ Khang.”
“Khi tiếp quản công ty,phải đặc biệt chú ý đến bất kỳ điểm khả nghi nào. Ví dụ, dây chuyền sản xuất, thiết bị sản xuất không thể giải thích được hoặc không gian kín bí ẩn gì đó…”
“Nơi khá nghi, đồ khá nghi, ý anh là?”
“Đến lúc đó cô tự nhiên sẽ hiểu.”
Bây giờ Nhậm Tiền đang bận, Diệp Huyền Tần lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại ở Chủ tịch Hàn
“Cổ trùng trong cơ thể ông thế nào rồi, mà tôi có chuyện này muốn hỏi ông trước buôn bán ma túy ở thành phố của chúng ta trong hai năm qua có phát triển hơn trước không? Tôi dường như đã tìm ra nguyên nhân gốc rễ, tốt hơn hết ông nên đến gặp trực tiếp tại công ty dược phẩm Lỗ Khang.