Mặc dù Phác Hải Trấn kiêu căng ngang ngược, nhưng vẫn biết đạo lý ẩn nhẫn.
Anh ta vội vàng gật đầu: “Bồi thường, tôi bồi thường!” “Tốt, đưa chúng tôi đi chọn xe!” Cuối cùng, Diệp Quân Lâm đã chọn một chiếc McLaren 7205 trị giá 4 triệu.
Nhục nhã!
Nỗi nhục lớn nhất! Phác Hải Trần đỏ mặt bừng bừng, trơ mắt nhìn, lại bó tay.
Anh ta tới Hoa Hạ đã bao nhiêu năm, làm gì đã phải chịu nỗi nhục như thế này? Có người đánh anh ta không nói, còn cưỡng chế bắt anh ta bồi thường? Trước khi đi, Diệp Quân Lâm lạnh giọng nói: “Bây giờ anh đã bị thu bằng lái, nhưng ngàn vạn lần đừng để tôi nhìn thấy anh lái xe trên đường! Nếu không thì tôi sẽ không tha cho anh đâu!” “Anh…” Phác Hải Trần rất muốn phản bác lại một câu: Ông đây lái xe không bằng đấy thì sao? Nhưng anh ta biết nói câu này ra, chắc chắn sẽ đổi lại một trận đánh.
“Tôi… Tôi biết rồi.
Phác Hải Trấn cắn răng, đồng ý.
Sau khi Lý Tử Nhiễm tan làm, nhìn thấy chiếc McLaren mới tinh trước mặt, cô trợn tròn mắt.
“Cái này cái này….Cái này ở đâu ra vậy?” Lý Tử Nhiễm kinh ngạc.
“Đồ bồi thường đấy!” Diệp Quân Lâm nói..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!