“Cái gì? Cũng nói cho Diệp Quân Lâm biết việc chúng ta tính cho nó đi ngồi tù chịu tội thay?” Chí Đông Phương đứng bật dậy, kích động không thôi hỏi.
“Đúng ạI” “Mày… mày muốn chọc tao tức chết đúng không! Đúng là đứa vô tích sự!”
Chí Đông Phương tức đến suýt ngất.
Những người khác ở nhà họ Chí cũng dùng ánh mắt căm hận nhìn Chí Nam Yên.
“Đúng là phản đồ! Cô muốn phản bội nhà họ Chí đấy à?” “Cô làm trái ý ông nội rồi, có biết mình sai cỡ nào không?” “Cô đẩy nhà họ Chí vào hố lửa rồi! Diệp Quân Lâm không đi thì nhà họ Chí liền xong đời!” Chí Nam Yên quỳ trên mặt đất, đầu áp sát xuống sàn nhà.
Cô biết lần này mình phạm phải sai lầm lớn rồi.
Chí Đông Phương tức giận hô lớn: “Mày có biết hành động của mày sẽ phá hủy nhà họ Chí chúng ta không?” “Ông nội, cháu biết sai rồi…” Chí Nam Yên đã sớm khóc không thành tiếng.
“Sai cái gì mà sai? Có phải do chọn mày đi ngồi tù chịu tội nên trong lòng mày oán hận tao, oán hận nhà họ Chí, nên giờ cố ý đi hãm hại nhà họ Chí không? Hả?” Chí Đông Phương hét lớn.
“Không đâu ông nội, con không có oán hận, con không muốn hại nhà họ Chí! Hu hu Rữ.> “Mày chính là muốn hãi hại nhà họ Chí, mày đã sớm muốn phản bội nhà họ Chí rồi!” Đám người nhà họ Chí nhao nhao chỉ trích..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!