TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chuyện hài đã kết thúc, Cố Anh Kiệt cũng không thèm để ý đến Abby, không nói với cô ta câu nào, chỉ buồn bã đi xuống lầu. Tần Vũ Phi đi mất, anh không dám đuổi theo cũng không dám gọi điện cho cô.
Mấy người bạn ở đó thấy vậy cũng không nói gì, từng người một giải tán. Trước đó, Từ Ngôn Sướng được Cố Anh Kiệt nhờ vả chuyện của Abby, bây giờ nhìn tình huống thành cái dạng này, vì thế anh ta nói lại với Cố Anh Kiệt vài câu để anh yên tâm, anh ta sẽ để ý chuyện bên này một chút, cũng an ủi Abby vài câu.
Cố Anh Kiệt gật đầu, bây giờ anh cũng chẳng quan tâm chuyện Abby nữa, anh biết anh sai rồi, anh không nên gạt Tần Vũ Phi, cho rằng như vậy là tránh cho cô không nghĩ ngợi lung tung rồi không vui. Thật ra, những việc hôm nay Tần Vũ Phi làm anh cũng có thể làm, ví dụ như tìm người dạy cho tên đàn ông cặn bã kia một bài học, hay tìm luật sư, thậm chí đem những việc mờ ám của hắn ta đào ra, anh đều có thể làm được, nhưng anh không làm. Bởi vì một khi anh làm vậy sẽ lại phải tiếp xúc với Abby, cô ta sẽ càng quấn lấy anh không buông cho nên anh mới nhờ Từ Ngôn Sướng làm việc này, để người khác đi giải quyết.
Chỉ vì hôm nay Abby lại bắt đầu ầm ĩ, mượn đề tài để nói chuyện với mình, mà anh còn chưa kịp xử lý xong đã bị Tần Vũ Phi phát hiện.
Bị phát hiện như vậy so với việc anh thành thật kể cho cô nghe còn tệ hơn gấp trăm lần.
Tâm tình Cố Anh Kiệt hoảng loạn, anh biết bây giờ Tần Vũ Phi rất đau lòng. Anh tự nhận mình chung tình, tuyệt không có bất cứ ý nghĩ nào đối với Abby hay những người phụ nữ khác, chuyện Abby anh gạt cô là vì sợ cô nghĩ nhiều, mà Abby xác thực là cần giúp đỡ, anh cũng không thể vô tình thấy chết mà không cứu được. Được rồi, cái từ thấy chết không cứu này có hơi quá rồi, bây giờ người cần cứu chính là anh đây.
Anh sai rồi, anh nên nói với Tần Vũ Phi chuyện này trước, để cô có thể ủng hộ và thông cảm, anh sẽ cùng cô nghĩ biện pháp giải quyết mà không cần sợ cô tức giận. Anh đưa Tần Vũ Phi theo như vậy còn thể hiện thái độ cho Abby rõ ràng là anh giúp đỡ cô ta chỉ vì tình bạn bè thôi, mà loại chuyện này khiến cô ta có ý định như vậy với anh thật không thể chịu được.
Thế nhưng tất cả chuyện này anh đều không làm.
Tóm lại, anh đã sai, anh đã dùng sai phương pháp hoàn toàn, gây tổn thương đến người anh yêu. Anh thấy sự phẫn nộ của Tần Vũ Phi, cảm nhận được sự đau lòng của cô. Trước mặt người khác cô là nữ vương cao ngạo chua ngoa hung dữ, nhưng anh biết cô sẽ khóc. Anh rất khẳng định, bây giờ đang ở một nơi nào đó lén khóc một mình.
Cố Anh Kiệt cảm thấy rất đau lòng, cũng rất hối hận. Không, từ “rất” vẫn chưa thể hiện được sự hối hận của anh bây giờ. Nếu như có thể quay ngược thời gian, anh nhất định sẽ không ngu ngốc như vậy.
Bà Cố không biết phải an ủi con trai như thế nào, nhưng thấy biểu cảm của Cố Anh Kiệt, bà lo lắng anh về nhà một mình nên bảo tài xế chạy về nhà lớn. Cố Anh Kiệt ngây ngốc ngồi trên xe, hoàn toàn không có phản ứng với lời nói của bà Cố và tài xế.
Qua một lúc lâu, Cố Anh Kiệt đột nhiên hỏi: “Mẹ, mẹ cảm thấy câu nói cuối của Tần Vũ Phi là có ý gì?”
“Câu nào?”
“Cô ấy nói trước khi cô ấy liên lạc, con không được tìm cô ấy, bằng không sẽ chia tay.”
“À.” Bà Cố không biết trả lời như thế nào.
“Là có ý gì vậy ạ?”
“Chắc là ý trên mặt chữ.” Con trai hỏi liên tục, bà Cố đành tìm đại một đáp án.
“Ý trên mặt chữ, nghĩa là nếu cô ấy vẫn không để ý tới con, con cũng không thể đi tìm cô ấy, cái đó với chia tay có gì khác nhau đâu?”
Bà Cố liến nhìn con trai, cho nên như thế nào? Nó rốt cuộc là muốn nói cái gì?
Lại qua một lúc, Cố Anh Kiệt lại hỏi: “Cô ấy chắc không phải vì chuyện này mà chia tay chứ ạ?”
Bà Cố không nói lời nào, bà cũng không phải bạn gái nó, bà làm sao biết con bé nghĩ cái gì.
Cố Anh Kiệt còn nói: “Chắc cô ấy không phải muốn chia tay đâu, cô ấy chỉ là nổi nóng, tạm thời không để ý đến con thôi.” Cố Anh Kiệt lầm bầm lầu bầu tự an ủi bản thân.
Bà Cố vẫn không nói lời nào, chỉ là bà nhớ tới lúc bà ngồi trong nhà hàng cùng Tần Vũ Phi, cô bé có chút bất an thẹn thùng nói với bà “Chúng con đều rất cố gắng, muốn đạt được kết quả tốt”, biểu cảm đó vẫn còn khắc sâu trong đầu bà, vậy mà chớp mắt lại xảy ra tình huống này. Bà đối với câu nói cuối cùng ấn tượng không sâu, nhưng nhớ rất kỹ một câu nói khác của Tần Vũ Phi.
“Tôi đối với anh là hoàn toàn cam tâm tình nguyện. Khi tôi không vui, anh đừng có mơ.”
Bà Cố thở dài trong lòng, những nhận xét không tốt của mọi người về Tần Vũ Phi hiện lên trong đầu. Đứa bé này cũng là có cá tính, có chút cứng rắn, không chứa nổi một hạt cát trong mắt. Nhưng câu nói kia của con bé lại khiến bà cảm thấy rất có lý đó chứ.
Trên đời này, ngoại trừ cha mẹ, có ai lại tình nguyện đối xử tốt với ai đâu. Không yêu thì làm sao như vậy được, chỉ là xem người ta có cam tâm tình nguyện không thôi. Bà Cố đến bây giờ cũng không biết bà đối với Tần Vũ Phi là tâm trạng gì. Lúc cho rằng cô là đại tiểu thư chua ngoa, ương ngạnh, cô lại thể hiện sự hào phóng thành khẩn đáng yêu, lúc bà cho rằng cô có thể như tri kỷ nhẫn nại lấy lòng người khác, cô lại mạnh mẽ không ai địch nổi.
Bà Cố cảm thấy bà không hiểu nổi Tần Vũ Phi. Nhưng bà nhìn thấy bộ dạng đau lòng của con trai, lại cảm thấy cô bé thật ra cũng có chút tài. Chẳng những xử lý ổn thỏa những việc hôm nay, còn khống chế tốt mọi việc, rõ ràng đều là bạn bè của con trai và cả con trai mình không một ai dám làm gì. Bà cũng chưa từng thấy con trai mình kinh ngạc như vậy bao giờ.
Cố Anh Kiệt cùng mẹ trở về nhà lớn, mất hồn đi về phòng. Không biết làm gì trong đó mà đèn sáng cả đêm, tinh thần có chút không tập trung. Lúc sau, anh thật sự nhịn không được gọi điện cho Tần Vũ Phi, kết quả là cô đã tắt máy. Cố Anh Kiệt thở dài một cái, ngã xuống giường nằm bất động như người chết. Trong đầu chỉ có một ý nghĩ, anh không muốn chia tay, tuyệt đối không muốn. Anh rất yêu cô, để anh nhận lỗi với cô bao nhiêu lần cũng được, anh cam đoan về sau sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa. Anh rất yêu, thật sự rất yêu cô.
Đêm nay, Cố Anh Kiệt cũng không biết mình có ngủ hay không, mơ màng hình như có người tìm anh, lại là Abby, anh rất không vui, nói với cô ta nếu cô ta không tìm anh sẽ không làm mọi chuyện rắc rối như bây giờ, mọi người nên làm người xa lạ vẫn tốt hơn nhiều, sau này không cần phải qua lại nữa bởi vì bạn gái anh không thích cho nên anh sẽ không liên lạc lại cùng với bất kỳ bạn gái cũ nào hết. Kết quả Abby mở to hai mắt, kinh ngạc, nói với anh: “Bạn gái của anh cái gì, Tần Vũ Phi gọi điện cho em nói cô ấy không cần anh nữa, nên em mới đi tìm anh. Cô ấy cũng chỉ là bạn gái cũ của anh thôi.”
Cố Anh Kiệt giật mình tỉnh lại, thì ra là mơ. Chắc là do bản thân anh nghĩ lung tung, anh còn chút mơ màng không nhớ rõ nội dung giấc mơ là gì, chỉ nhớ rõ những lời nói kia của Abby.
Tần Vũ Phi không muốn quay lại sao. Điều này làm sao có thể?
Nếu như đổi lại là những cô gái khác, Cố Anh Kiệt cảm thấy họ sẽ không vì những chuyện như vậy mà đòi chia tay. Nhưng bây giờ là Tần Vũ Phi nên Cố Anh Kiệt không dám chắc chắn. Anh biết cô ấy đối với những chuyện như vậy rất nhạy cảm, trước kia cũng vì chuyện này khiến cô do dự rất lâu, cô ấy từng nói cô hẹp hòi lại đa nghi còn anh lại phong lưu đa tình, vì thế hai người họ nhất định sẽ không thể lâu dài được, cô còn nói chính vì thế cô không thể hẹn hò cùng anh.
Khi đó, anh cảm thấy cô chỉ nói lung tung, nhưng bây giờ anh cảm thấy lời nói đó của cô có chút đúng rồi. Tuy anh không có bắt cá hai tay nhưng anh lại cùng bạn gái cũ dây dưa không rõ, loại chuyện này Tần Vũ Phi cũng coi như là ngoại tình. Cô luôn suy nghĩ theo hướng tiêu cực nhất, vì thế khi cả hai lần cô bắt gặp anh nói chuyện điện thoại với Abby, anh dám khẳng định cô đã suy nghĩ ra thêm nhiều loại khả năng khác.
Nghĩ như vậy, Cố Anh Kiệt lại không ngủ được, anh gửi tin nhắn cho Tần Vũ Phi, một là xin lỗi, hai là giải thích, ba là hứa hẹn sau này sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa, bốn là mong cô tha thứ cho anh. Anh viết rất dài, mỗi một câu đều cẩn thận xem lại, sợ có từ nào làm cho cô hiểu lầm thêm nữa.
Tin nhắn được gửi đi, anh lại lo lắng, mở cửa sổ chat với Tần Vũ Phi, copy những lời kia rồi gửi đi, sau đó lại mở email copy những lời đó vào email rồi gửi cho cô.
Làm xong, anh vẫn cảm thấy không yên tâm, cố gắng nghĩ xem còn phương pháp nào khác làm cô vui vẻ trở lại không. Ừm, sáng mai anh sẽ đi mua một bó hoa tặng cô. Đúng rồi, lần trước cô xem tạp chí cô có chỉ một cái vòng tay mà cô rất thích, ngày mai, anh sẽ đi mua cái đó cho cô.
Không được, như vậy vẫn chưa được. Nếu cô vẫn còn tức giận sẽ ném những thứ đó đi, sau đó lại gọi kế toán nhà anh và nhà cô đến kiểm kê. Đối với cô mà nói, anh mua những món quà như vậy rất không có thành ý, lại không phải bán máu lấy tiền. Nhưng mà nếu anh thật sự đi bán máu kiếm tiền để mua những thứ đó cho cô để cô biết nhất định sẽ mắng anh là ngu ngốc.
Việc tặng quà này chắc sẽ vô dụng rồi, anh phải cố gắng giải thích với cô, nhưng quà thì vẫn phải mua, chuẩn bị như vậy cô mới có thể dễ mềm lòng.
Ngày mai, anh sẽ đi tìm cô, chân thành xin lỗi, mong cô tha thứ.
Sáng hôm sau, Cố Anh Kiệt mua một bó hoa mang theo đến nhà Tần Vũ Phi. Sau đó, đi đến của hàng mua cái vòng tay phiên bản số lượng có hạn đó, gói vào hộp đẹp đẽ, rồi đi đến Tần gia.
Bạn đang đọc bộ truyện Chiều Chuộng Gặp Đa Tình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiều Chuộng Gặp Đa Tình, truyện Chiều Chuộng Gặp Đa Tình , đọc truyện Chiều Chuộng Gặp Đa Tình full , Chiều Chuộng Gặp Đa Tình full , Chiều Chuộng Gặp Đa Tình chương mới