Một người đàn ông giống như cầm đầu trong đó, cúi người vỗ cửa sổ xe của bọn họ.
Tài xế vẫn còn một đầu mồ hôi lạnh, hiển nhiên vẫn đang bởi vì một trận tai nạn xe suýt xảy ra vừa rồi dọa sợ.
Nghe được âm thanh gõ cửa sổ, càng thêm hoảng sợ toát ra một thân mồ
hôi, anh ta quay đầu nhìn về phía Thẩm Chanh, “Thiếu phu nhân,....”
Thẩm Chanh liếc nhìn anh ta, trên người đột nhiên toát lên lệ khí, “Lái xe, đụng vào.”
Tài xế khúm núm: “Này....”
Tài xế do dự, ngược lại khiến Thẩm Chanh đột nhiên bình tĩnh lại.
Cô buông đôi mắt xuống nhìn bụng chưa rõ ràng của mình một chút, nhắm hai mắt lại: “Mở cửa.”
Nếu đụng vào, cũng chỉ có hậu quả hai bên đều tổn hại, tuy rằng cô có thể sống sót, nhưng cục cưng trong bụng không nhất định có thể.
Nó vẫn còn rất nhỏ, rất yếu ớt, không thể làm xằng làm bậy theo cô được.
Nếu mở ra thì, ánh sáng lạnh trong mắt bắn ra bốn phía.
Thẩm Chanh rất nhanh nhìn lướt qua người vây quanh bọn họ, sau khi liếc về súng trong tay bọn họ, cô ý thức được gì đó.
Những người này phô trương lớn như vậy, không phải là hướng về phía cô sao!
Nếu là bắt cóc, vậy đối phương đã có mục đích của ông ta, sao cô có thể không phụng bồi.
Cô cũng được chọn không mở cửa sổ ra, không xuống xe, nhưng đối phương cũng có thể có 1000 loại phương pháp để cô đi ra ngoài.
Tài xế run lẩy bẩy mở cửa, quả nhiên, mới mở ra một đường ke hở nhỏ,
một khẩu súng liền duỗi vào từ trong khe hở, họng súng đen ngòm chống ở
huyệt thái dương của tài xế.
Người đàn ông áo đen cầm đầu thản nhiên nói: “Xuống xe.”
Trong nhà tài xế có vợ con, vô cùng quý trọng sinh mạng, lúc này tuy
rằng sợ hãi hơn nữa, cũng không có nghe lời lập tức xuống xe, mà là
chuyển ánh mắt lo lắng về phía Thẩm Chanh.
Thẩm Chanh liếc anh ta một cái, khẽ gật đầu: “Xuống xe đi.”
Tài xế thấy cô gió thoảng mây trôi, bộ dáng giống như không có phản
ứng với bất kỳ chuyện lớn nào, trong lòng giống như cũng ăn viên thuốc
định tâm.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!