Cô ta là đại tiểu thư, hắn là thần y. Nàng vì chàng, tìm đến hắn, cầu xin hắn dùng mắt của nàng để cho chàng ánh sáng.
Hắn đau lòng nhìn nàng làm việc ngu ngốc nhưng vẫn làm theo ý nàng.
Sau khi chàng có được ánh sáng, nàng cũng mất đi đôi mắt của mình.
Hắn lại vì nàng mà dùng đôi mắt của mình theo nàng suốt đời. Còn cô ta, được nuông chiều từ nhỏ, nhìn thấy chàng liền mang lòng yêu thương.
Cô ta muốn giết nàng, hắn lại thay nàng gánh.
Đến cuối cùng, cả bốn người lại đi vào ngõ cục. Cứ như thế...luân hồi chín kiếp, nàng và chàng, cô ta và hắn,...cả bốn người đều không ai có được hạnh phúc.
Hết kiếp này đến kiếp khác đều chịu chung một kết cục bi thương.
Hỏi thế gian tình là gì? Tại sao lại khiến người ta mang theo chấp niệm sâu đậm đến thế? Vì yêu mà hận, vì yêu mà hi sinh! Đến cuối cùng có được gì đâu? "Là ta sai sao? Ta yêu chàng là sai sao?" Tôi hỏi Tư Mạc, tôi yêu hắn là sai sao? Nếu yêu một người là sai vậy trên đời này làm gì có ai đúng? "Nàng không sai! Là tạo hóa sai khi tạo ra chúng ta là người của hai thế giới ". "Nực cười...!Ha ha...đúng là nực cười.
Các người đều cho rằng quỷ giới chúng tôi toàn những quỷ hồn xấu xa...vậy còn Thiên giới các người chẳng lẽ tốt lắm sao?" Hắn nhìn tôi, ánh mắt đăm chiêu không trả lời.
Tôi chỉ biết buông nụ cười nhạt.
Sinh ra là công chúa ở Quỷ giới là tôi sai sao? Không lẽ thần và quỷ lại không thể hòa hợp sao? Tôi...hận... Tôi vì hắn, từ bỏ tất cả, cùng hắn luân hồi.
Vì hắn mà đánh mất một người luôn yêu tôi.
Vì hắn mà mất hết mọi thứ...đến cuối cùng tôi nhận được gì? Còn Mạnh Thần...!Hắn chính là Triệu Tấn...!Là tên lính năm xưa vì tôi mà làm trái luật lệ...cũng là Thập Điện Chuyển Luân Vương của bây giờ.
Hắn vì tôi, theo tôi chuyển kiếp.
Lúc nào cũng bảo vệ cho tôi, hi sinh vì tôi...vậy mà ...tôi chưa từng quay đầu nhìn hắn dù chỉ một lần.
Vậy...hắn có oán trách tôi không?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!