TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hắn nói như vậy, Lãnh Di Mạt hoàn toàn có thể hiểu ra được ý tứ trong đó.
Trong đầu cô lại tái hiện rất rõ từng chút một hình ảnh của đêm hôm đó, cảm giác lần đầu tiên trải qua chuyện gần gũi xác thịt, trao cho hắn sự trong trắng của người con gái, cho dù là một hơi thở của hai người cô cũng còn nhớ rất rõ, và cô cũng nhớ rất rõ người đàn ông mà cô yêu hơn cả bản thân đã tháo bỏ lớp mặt nạ đeo suốt mười tám năm xuống như thế nào.
Càng nhớ đến thì nỗi hận của cô đối với hắn càng tăng dần, khóe mắt và chóp mũi thì cứ cay cay, sắp bật khóc đến nơi…
- Ưmmm….đừng mà…đau…aaa…
Tả Bân bất chợt lại dừng lại khi cô vừa mới kêu một tiếng, hắn nhìn thẳng vào mặt cô, vô cùng nhẫn nại đưa ra cảnh cáo.
Đồng thời cũng dừng mọi động tác lại, tay hắn chống trên giường, cho cô chút không gian nhỏ để điều chỉnh lại hơi thở hỗn loạn, mà dục vọng trong đáy mắt của hắn vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan, cũng không có gì là lạ khi vừa tức thì còn gần cô như vậy, hắn cũng chỉ là một người đàn ông sinh lý bình thường thôi.
Điều khiến hắn phải tự hỏi chính mình là tại sao hắn lại có thể khống chế được dục vọng nguyên thủy nhất khi đã thức tỉnh đến cực hạn, chỉ vì cô kêu đau sao? Đây là loại cảm xúc gì chứ? Hắn mềm lòng? Nếu đúng là vậy thì không phải rất nực cười ư? Thế nhưng không phải hắn đã nhẫn nhịn suốt mấy năm đó sao? Lí do quá gượng ép đi, hắn đã lấy được lần đầu tiên của cô rồi, có lí do gì để phải tự ép mình tiết chế như như kia nữa chứ?
Một mớ suy nghĩ hỗn loạn chẳng mấy chốc đã bị hắn lắc đầu đánh tan hết, thay vào đó là thái độ lạnh lùng xa cách, giọng trầm ấm vang bên tai của Lãnh Di Mạt.
- Cháu không tự xuống thì chú sẽ bế cháu xuống.
Đến lúc đó thì ngay cả tro cốt của Lãnh Di Tu, cháu cũng đừng hòng nhìn thấy nữa.
Lời cảnh cáo đã quá rõ ràng, và cũng rất rõ ràng là Lãnh Di Mạt không có cơ hội được phản kháng.
Nếu hắn đã nói được như vậy rồi thì cũng có nghĩa là hắn vẫn đang giữ lời hứa với cô, chỉ cần cô nghe theo ý muốn của hắn thì chắc sẽ không xảy ra chuyện gì khác.
- Tôi tự đi được.
……
Đêm đó, Lãnh Di Mạt thật sự không thể nhớ nổi là cô đã đi đâu và làm gì nữa.
Cô được phát hiện ngất trong thư phòng của Lãnh Di Tu, chính Tả Bân đã đích thân bế cô về phòng, cũng chính hắn thay đồ ngủ cho cô.
Qua ngày hôm sau thì cô có triệu chứng bị sốt, tình trạng càng lúc càng nghiêm trọng hơn khi cô rơi vào hôn mê suốt ba ngày liền.
Trong ba ngày đó, Tả Bân luôn túc trực bên cạnh giường của cô, có lẽ bản thân hắn cũng không ngờ mình lại hành động như vậy, càng không biết phải lí giải thế nào mới đúng, hắn chỉ biết khi thấy cô nằm bất động trên giường như vậy thì trong lòng hắn có cảm giác cực kỳ khó chịu.
Cách giải thích gượng gạo nhất chắc là vì hắn đã tự tay chăm sóc cô đến lúc cô trưởng thành mà, cho nên hắn khó chịu khi cô đổ bệnh cũng có thể hiểu được.
Việc Tả Bân chăm sóc Lãnh Di Mạt trong mắt của những thuộc hạ Xích Bang không còn gì là lạ nữa, nhưng sau khi sóng gió Xích Bang nổi lên, liệu không có gì thay đổi sao?
- Đây đều là những món mà cháu thích ăn nhất, chú đã đặc biệt dặn đầu bếp làm cho cháu.
Mau nếm thử đi.
Trên bàn ăn lớn, Tả Bân ngồi ở ghế chủ tiệc, còn Lãnh Di Mạt ngồi bên tay trái của hắn, trong khi hắn vẫn vô cùng điềm tĩnh và thong thả thưởng thức một bữa cơm thì Lãnh Di Mạt đến việc cầm đũa cũng chẳng buồn làm, cô ngồi đó như một bức tượng chỉ vì có người muốn đặt cô ở đây thôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Đừng Qua Đây! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Đừng Qua Đây!, truyện Chú Đừng Qua Đây! , đọc truyện Chú Đừng Qua Đây! full , Chú Đừng Qua Đây! full , Chú Đừng Qua Đây! chương mới