TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tôi nhướn mày nhìn anh, còn anh thì trông rất nghiêm túc, không nhìn ra một chút giả dối nào.
"Này nhé, anh thôi ngay đi, em không muốn phụ thuộc. "
Anh lại tiếp tục ôm chân tôi, bày ra gương mặt buồn.
"Anh muốn cưới vợ luôn và ngay để tối đi ngủ có người ôm, sáng sớm lại được thấy em, được em nấu cơm... "
"Như thế nào là phụ thuộc chứ? Anh có thể nuôi em cả đời. "
Tôi nhìn trong mắt anh có bao nhiêu là sự chờ mong trong đó.
Chết tiệt!
Tôi đã quên mất một vấn đề, anh bây giờ đã 34 tuổi rồi, so với mặt bằng chung thì đây anh đã khá "giừ". Tới tuổi này mà vẫn chưa kết hôn và sinh con thì quả là hiếm.
Thể nào tôi luôn thấy những cô gái chân dài xếp hàng chạy theo anh.
Nhưng lại cảm thấy tội nghiệp anh, tính ra bốn năm nữa tôi mới ra trường, vậy là 38 tuổi tôi với anh mới kết hôn ư?
Trời! Tôi còn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này, bây giờ nghĩ tới mới thấy nó rắc rối cỡ nào.
Thì ra, anh không phải là chưa muốn cưới vợ, mà là đang chờ tôi...
Tôi khẽ cắn môi, đưa đôi mắt tràn ngập áy náy nhìn anh.
"Em..."
Như đọc ra suy nghĩ trong đầu tôi, anh vội vàng đáp.
"Không sao, anh sẽ chờ tới khi nào em sẵn sàng. "
Chỉ một câu này thôi mà hạnh phúc đã len lỏi trong trái tim nhỏ bé của tôi.
Tôi vui vẻ ôm lấy anh, hít một hơi thật sâu để khắc ghi mùi hương thuộc về anh.
"Cảm ơn anh đã vì em. "
Về nhà, tôi nhất định sẽ suy nghĩ kỹ về việc này!
Anh vỗ lưng tôi vuốt ve, nhưng đang ôm nhau thì bỗng dưng điện thoại tôi reo chuông. Tôi vội đẩy anh ra, mở điện thoại lên thấy bố đang gọi mình.
Chắc bố tôi gọi tôi về. Bố tôi giữ con gái ghê vậy đấy! Chắc chắn ông không thể ngờ rằng đứa con gái duy nhất ông giữ gìn bấy lâu nay giờ đã bị người đàn ông đối diện... ăn sạch...
Tôi nén nhìn anh, sau đó nghe điên thoại của bố.
"Con gái à, con đang ở đâu thế? Bố mẹ không thấy con ở bữa tiệc. "
"Dạ vừa nãy con bất cẩn nên bị ngã, chú vừa băng bó cho con, giờ con xuống ngay đây ạ. "
"Ừ, vậy bố mẹ đợi con ở cổng nhé. "
"Vâng. "
Sau khi cúp máy, tôi cắn môi nhìn anh.
"Anh à, em phải về đây. Hẹn gặp lại anh vào ngày mai nhé. Cảm ơn anh vì buổi tối tuyệt vời ngày hôm nay, em sẽ không bao giờ quên. "
"Ừ được rồi. "
Tuy rằng anh hơi buồn nhưng vẫn đặt nhẹ một nụ hôn lên trán tôi.
"Để anh đưa em về. "
Sau đó, anh đưa tôi xuống nhà. Lúc xuống dưới bữa tiệc cũng đã tàn từ khi nào, chỉ còn lại lác đác một vài quan khách đang nói chuyện, vừa thấy tôi thì họ gật đầu chào.
Anh đưa tôi ra cổngtrao lại tôi cho ba mẹ, tôi tạm biệt anh rồi đi về nhà.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Ơi, Lên Giường Nào!, truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! , đọc truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! chương mới