TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đêm qua, tôi mơ thấy người đó ôm tôi, hôn tôi, cử chỉ rất dịu dàng và ân cần. Cảm giác người đó mang lại thật yên bình và an toàn, không hề giống như Vũ...
Nhưng ngày hôm sau buổi sáng thức dậy, tôi lại một lần nữa không thể nhớ được mặt anh ấy...
Tôi lại khóc, trong lòng lại có một nỗi hẫng hụt không thể nào bồi đắp nổi...
Lần nào mơ thấy người đàn ông đó tôi đều có cảm giác như vậy, trong suốt ba năm qua, tôi không thể quên nổi hình bóng người đàn ông đó trong đầu mình. Lần nào gặp gỡ trong mơ cũng khiến tôi đau lòng như thế, nỗi đau này không hề vơi đi một chút nào. Thậm chí theo thời gian dấu ấn về người đàn ông đó càng lúc càng in sâu trong tâm trí và trái tim của tôi...
Là ai? Là ai mà khiến trái tim tôi mỏi mệt, là ai mà khiến tôi hy vọng rồi tuyệt vọng...
Tôi vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm nhìn từng tốp người đang hối hả bắt đầu cho ngày làm việc mới. Ở ngoài kia, mọi người đều bình đẳng như nhau, ngày ngày làm việc kiếm tiền mưu sinh, tối đến lại quây quần cùng gia đình. Vậy mà tôi vẫn thu mình trong căn phòng này, ở một đất nước xa lạ, người quen gần như là không có, ngày nào cũng lặp lại giống nhau...
Tôi ngồi bó gối, đưa đôi mắt buồn đượm nhìn ra phía chân trời phía xa... Trên bầu trời trong xanh kia, từng đàn chim đang bay lượn một cách tự do... Tôi cũng muốn như thế, cũng muốn tìm ra bầu trời nơi tôi thuộc về để thoải mái sải cánh bay lượn...
Cảm giác như không gian này, đất nước này hoàn toàn không phải là nơi dành cho tôi...
Đôi lúc tôi tự hỏi mình, tội định ủ rũ thế này tới bao giờ?
Ngoài con trai tôi ra, tôi không thể vui cười một cách thoải mái khi nói chuyện cùng người khác. Ngay cả Vũ cũng vậy, giữa chúng tôi luôn có một khoảng cách vô hình, dù đã có lúc tôi nhiều lần cố gắng mở lòng mình với anh... nhưng, luôn có thứ gì đó ngăn tôi lại.
Tôi bắt đầu nghi ngờ... rằng tôi có thực sự là Quách Giai Tuệ không? Tôi luôn có cảm giác ở Việt Nam đang có ai đó đợi chờ tôi...
Nhưng Vũ nói cha mẹ tôi đã mất, tôi không có người thân ở Việt Nam, vậy mà tại sao tôi cứ mãi nhớ nhung một người...
Em nhớ anh... Một người đàn ông luôn hiện hữu trong giấc mơ của anh, nhưng em lại không biết anh là ai... Liệu rằng em có bị điên không? Làm ơn hãy xuất hiện, hãy nói cho em biết rằng đây không phải là một giấc mơ. Hãy cho em hy vọng trong chuỗi ngày tăm tối này được không?
Làm ơn đấy...
Em thực sự mất phương hướng và chẳng thể đi về đâu. Tại sao anh chỉ xuất hiện khi màn đêm buông xuống?
Tôi thực sự kiệt sức và tin vào chứng trầm cảm mà bác sĩ nói...
Tôi bất lực, gục xuống đầu gối nức nở khóc...
Tôi và Vũ chiến tranh lạnh với nhau, suốt một tháng chúng tôi chẳng nói chuyện với nhau câu nào, đôi lúc anh có về nhà rồi sáng sớm lại vội vàng đi.
Bảo Bối được hai tuổi rưỡi, lúc này bé đã biết nói và biết đi, những câu từ bi bô phát ra từ miệng bé khiến tôi như muốn cưng nựng ôm cả người bé ngay lập tức.
"Mama, baba mắng em. "
Nụ cười trên môi tôi tắt ngấm, tôi đột nhiên không biết trả lời Bảo Bối như thế nào...
Dạo này chúng tôi vẫn im lặng với nhau, Vũ lại hay tỏ thái độ thờ ơ với con trai tôi. Điều này khiến tôi rất giận anh. Anh có quyền được
giận tôi nhưng tại sao lại vô tâm với con trai tôi như thế?
Ngay cả lúc đi làm về cũng chẳng thèm chào nó hay chơi cùng nó như mọi khi.
Không hiểu sao, một ý nghĩ đen tối lướt qua đầu tôi...
Liệu Bảo Bối có thực sự là con trai của tôi và Vũ không?
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Ơi, Lên Giường Nào!, truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! , đọc truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! chương mới