TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bảo bối thấy tôi nói vậy không đòi hỏi thêm nữa mà đưa tay tự quệt nước mắt, mới hai tuổi rưỡi thôi mà tôi thấy bé trưởng thành biết bao.
Lời nói vừa thốt ra tôi lại muốn nuốt lại, đi ra ngoài còn khó nữa là đi chơi công viên, hơn nữa dưới nhà còn có mấy người canh gác, tôi làm sao dám đi...
Tôi thở dài, không còn cách nào khác ngoài gọi điện cho Vũ để xin xỏ. Nhưng tôi gọi mãi anh cũng không bắt máy.
Tôi nhìn ra đồng hồ, đã mười giờ sáng rồi, nhìn ánh mắt mong chờ của con, tôi không kìm được mà bế bé xuống dưới nhà.
Thôi thì... được đến đâu hay đến đấy, tôi chỉ cho bé chơi đu quay một chút rồi về. Sẽ không sao đâu.
Vừa thấy tôi tiến ra cổng, sáu tên vệ sĩ đã đứng trước mặt tôi ngăn cản.
"Chưa có lệnh của cậu chủ, cô chưa được phép ra ngoài. "
Nhìn gương mặt không có chút biểu cảm kia mà tôi thấy sợ, bảo bối thấy thế liền nép vào cổ tôi.
"Tôi đã xin phép Vũ rồi, không tin cậu gọi điện cho Vũ đi. "
Đấy là tôi đánh liều vậy thôi, lúc nãy tôi gọi cho Vũ không được, tôi đoán cậu ta gọi cho Vũ cũng sẽ không được, trong trường hợp gọi được thì... Thôi tính sau đi!
Tên vệ sĩ thấy thế liền nhíu mày, sau đó đánh mặt ra hiệu với tên bên cạnh gọi cho Vũ.
Có mấy giây trôi qua thôi mà lòng tôi như có tảng đá đè lên, tôi tái mặt, ngón tay khảm sâu vào da thịt tôi...
Đúng như tôi nghĩ, tên vệ sĩ kia gọi mấy cuộc cho Vũ không được thì lắc đầu.
"Cô cho tôi xem nhật ký cuộc gọi của cô. "
"Tôi đã xin phép Vũ từ tối qua rồi, tôi không gọi cho anh ấy, tôi tưởng anh ấy sẽ nói với các anh, chắc có lẽ anh ấy quá nhiều việc nên không kịp nói. "
Tôi nói dối không chớp mắt lấy một cái, vừa nói vừa cảm thấy sợ.
Tên vệ sĩ thấy thế liền nhíu mày, cặp kính đen kia như che khuất cảm xúc trên gương mặt hắn. Tôi chẳng nhìn ra biểu hiện của hắn thế nào liền đánh liều nói.
"Tôi chỉ muốn đưa con tôi đi chơi, kể từ khi về nước đã được bốn hôm rồi, thằng bé ở nhà sinh ra buồn chán, tôi sợ nó đổ bệnh. Tôi chỉ đi một tiếng rồi về, tôi đã xin phép Vũ rồi. Các anh có thể cho người đi theo, lát nữa Vũ về các anh sẽ rõ thôi. "
Vừa nói, tôi vừa nặn ra một giọt nước mắt, bảo bối thấy vậy liền khôn khéo đưa đôi mắt rưng rưng lên nhìn tên vệ sĩ kia.
"Chú... chú cho bảo bối đi đu quay đi mà... "
Tôi thấy đám vệ sĩ đưa mắt nhìn nhau không nói gì, có lẽ chúng đã bị giao động rồi, tôi lại tiếp tục nói:
"Tôi hứa chỉ đi một tiếng thôi, các anh cho người đi cùng tôi là được mà. Khi nào Vũ về các anh sẽ rõ thôi, tôi xin chịu trách nhiệm toàn bộ. Xin các anh đấy. "
Vừa nói mà tôi cảm thấy đáy lòng dâng lên chua xót, muốn cho con đi chơi thôi mà cũng phải năn nỉ đến gãy cả lưỡi. Trông tôi có giống tù nhân không cơ chứ?
Tên cầm đầu sau khi im lặng một hồi rồi thở dài.
"Thôi được rồi, tôi sẽ cho người đi cùng cô, nhưng chỉ nửa tiếng thôi đấy. "
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Ơi, Lên Giường Nào!, truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! , đọc truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! chương mới