TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trường tiểu học X là một trường nghèo trong tỉnh. Đường đi đến đây gập ghềnh và rất dốc, xe bị xóc mấy lần. Tôi ngồi trên xe mà cơn buồn nôn cứ trực trào ở cổ họng, đầu thì cứ ong ong, cảm giác lao đao như người đi mượn.
Người bên cạnh thấy tôi xanh xao, gương mặt anh ta liền tràn đầy lo âu. Điều đó không khiến tôi cảm thấy được an ủi mà càng khó chịu hơn.
Rõ ràng, tôi và anh ta là hai người xa lạ, không hề quen biết nhau, vậy mà tại sao tôi luôn có cảm giác anh ta có ý đồ tiếp cận tôi hay lo lắng cho tôi, dù rằng chúng tôi chỉ mới gặp nhau một lần. Điều đó khiến tôi càng lúc càng có ác cảm hơn.
Rầm! Rầm!
Cái xe lại tiếp tục lắc lư, một vài người phụ nữ trong đoàn tới khúc này vì không chịu nổi mà cứ nôn ọe hết cả ra.
Cái mùi buồn nôn cứ thoang thoảng trong không khí, xộc lên mũi tôi khiến tôi càng thêm bức bối.
Rầm! Rầm!
Lại nữa rồi. Lần này, bác tài xế đang đánh tay lái quẹo phải, mà hình như vấp phải cái ổ gà rất lớn nào đó khiến tôi có cảm giác cái xe như vừa xuống dốc rồi lại bay lên.
Cả cơ thể tôi mất thăng bằng mà ngã nhào về phía người đàn ông đối diện. Lúc này, tôi không kìm nén được nữa mà...
Ọe! Ọe! Ọe!
Tôi không biết trời đất trăng sao gì nữa rồi, cứ thế mà nôn thốc nôn tháo ra thôi. Chỉ biết lúc này cổ họng thực sự rất khó chịu, tôi không thể kiềm chế lại được.
Nước mắt ẩm ướt chảy ra từ khóe mắt, khó chịu quá đi mất thôi!
Nôn xong một trận, tôi cố ngẩng đầu lên thì thấy cả đoàn đang mắt tròn mắt dẹt nhìn mình.
Nhìn xuống thì thấy đùi người đàn ông kia đã dính một "bãi chiến trường" của tôi.
Ối! Trời đất ơi!
Đầu tôi choáng váng, cái xe lại tiếp tục lắc lư khiến tôi không còn sức mà ngồi dậy.
Cảm giác khó chịu vẫn còn đeo bám tôi dai dẳng, tôi cố lau nước mắt, chưa bao giờ cảm thấy khổ vì say xe như thế này...
Tôi cố nhắm mắt lại để tự trấn an bản thân mình, chết tiệt, tôi nôn ra người hắn mất rồi. Chắc hắn ta sẽ giết tôi mất thôi...
Trong đầu tôi thầm vẽ ra một vài viễn cảnh oái oăm, xui cho hắn, ai bảo hắn cố tình tiếp cận tôi cơ chứ? Vả lại, tôi cũng đâu có cố ý, chỉ là cái xe quá xóc và tôi không thể kìm nén nổi. Cả chuyến đi tôi đã rất cố gắng rồi...
Nhưng khác với những gì trong đầu tôi tưởng tượng, tôi cảm giác có một bàn tay ấm nóng đặt lên lưng tôi, khẽ vuốt ve nhẹ nhàng.
"Em mệt lắm à? Em đã nôn ra hết chưa? Đừng cố kìm lại, cứ nôn ra hết đi. Em sẽ thấy thoải mái hơn. "
Giọng của người đó rất ấm và nhẹ nhàng, mỗi lần nghe thấy giọng nói ấy tôi lại cảm thấy tim mình như ấm lại.
Tôi mở mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, một tay anh ta đưa vào túi quần lấy ra một chiếc khăn. Tôi cứ ngỡ rằng anh ta lấy khăn để lau dọn bãi nôn của tôi, nhưng không, bàn tay anh ấy đang tiến lại gần khiến tôi rất kinh ngạc...
Anh ta rút khăn ra để lau miệng cho tôi...
Mà... cái mùi chua loét trên đùi anh ta xộc vào mũi tôi khiến tôi càng thấy buồn nôn hơn nữa. Và...
Tôi lại tiếp tục nôn!
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Ơi, Lên Giường Nào!, truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! , đọc truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! chương mới