TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Khi tôi hỏi câu này, nụ cười trên môi anh đột nhiên cứng đờ, rất nhanh sau đó anh lại cố che giấu sự khác biệt trên gương mặt mình.
"Người đó nói tên người đó là bí mật. Anh cũng không biết tên của anh ta. Có lẽ hắn cũng không muốn cho em biết tên mình. Em ngất vì bị mất máu thôi. Đừng nghĩ nhiều, không tốt cho sức khỏe. "
Bí mật? Thật sao?
Vũ ngay lập tức đứng lên như ngăn tôi muốn hỏi tiếp. Nhưng tôi thực sự còn rất nhiều điều vướng mắc trong lòng cần được giải đáp. Tôi lập tức níu tay anh lại.
"Trước khi mất đi ý thức, em có nghe một giọng nói nào đó, quen thuộc lắm... em không biết làm sao. "
Đột nhiên, người Vũ tràn đầy sát khí, tôi ngước mắt lên, ánh mắt anh tối đen lại, giống hệt như bầu trời ngoài kia.
"Giọng nói nào? "
"Em... em không nhớ nữa, em không thể nhớ ra, không hiểu sao lại như vậy. "
Khác với sự hiếu kỳ của tôi, anh chỉ buông một câu trả lời cho có:
"Giai Tuệ, là do em thiếu máu nên sinh ra mệt mỏi đấy, em chuẩn bị đi rồi xuống ăn cơm. "
Vũ không quên bổ sung thêm một câu như sét đánh vào tai tôi:
"Lát nữa chúng ta đi chọn váy cưới. "
Đoàng!
Lời nói của Vũ càng khiến tôi shock hơn nữa, tôi mở lớn mắt nhìn anh, còn anh thì thản nhiên như không.
"Váy... váy cưới? Không phải là quá sớm sao? "
Tôi vội vàng tìm kiếm cái điện thoại trên giường của mình để xem ngày tháng nhưng chưa kịp tìm thấy thì Vũ đã nói:
"Hôm nay là thứ sáu, nghĩa là còn hai ngày nữa là tới đám cưới của chúng ta. Thiệp cưới đã được phát đi rồi. Sẽ có rất nhiều người tới dự. "
Tay tôi khựng lại trong không trung, có cái gì đó đáng sợ đang bao vây lấy trái tim tôi...
Thời gian vậy mà trôi qua quá nhanh!
Nhanh tới mức tôi còn chưa kịp cảm nhận được hết sự vui vẻ trong một tuần này thì Vũ đã buông một câu như giết chết hy vọng trong tôi.
Tại sao trong tôi lại có một sự phản kháng mãnh liệt như thế này?
Không... tôi không muốn cưới!
Nhưng mà... tôi đã hứa với Vũ rồi.
Thấy bộ dạng thất thần của tôi, Vũ không hề quan tâm, anh chỉ cười một cái cho có rồi đáp:
"Thôi, anh xuống dưới nhà, hôm nay có cả ba mẹ đấy. Em thu xếp như thế nào rồi xuống dùng cơm với mọi người nhé. Nhanh một chút vì anh đã hẹn 8 giờ sẽ tới xem váy cưới. "
Nói xong, Vũ chẳng cần nhìn biểu hiện và nghe câu trả lời của tôi, anh bước một mạch về phía cửa phòng rồi đóng sầm cửa lại.
Mọi thứ đang diễn ra quá nhanh, mới ngày nào tôi còn bước lên chuyến xe đó, còn nôn ọe trên người đàn ông đó... Vậy mà chỉ hai ngày nữa tôi đã lên xe hoa về nhà chồng rồi sao?
Cũng chẳng hiểu sao nước mắt lại rơi trên gương mặt tôi.
Phải làm sao đây? Tôi đưa tay ôm lấy tim mình.
Chỗ này đau quá...
Thật sự rất rất đau!
Trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh của người đàn ông đó, tôi muốn gặp anh. Đêm hôm đó tôi chưa kịp nói hết về cuộc sống của mình, tôi bỗng dưng muốn nghe lời khuyên của anh...
Tôi đưa tay ôm lấy miệng mình, ngăn để mình không thốt ra những tiếng khóc nức nở.
Bạn đang đọc bộ truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chú Ơi, Lên Giường Nào!, truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! , đọc truyện Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! full , Chú Ơi, Lên Giường Nào! chương mới