TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sáng sớm hôm sau ngoài cửa liền có người thông báo hoàng hậu nương nương đến, trên tay còn bưng triều phục, việc này khiến cho Quân Lạc Huy cả đêm ngồi trước thư án phải hơi nheo mắt lại, nếu như hắn vẫn là Quân Lạc Huy của đêm qua lúc này nhất định sẽ mặt mày tươi cười mà ra đón, thậm chí còn ân cần hỏi han nữ nhân này, trách cô ta tại sao sáng sớm không nghỉ ngơi mà còn chạy đến đây.
Nhưng giờ đây... Khóe miệng Quân Lạc Huy cong lên một vòng cung lạnh lùng, hắn nói với Nghiêm An đứng bên cạnh: "Ra nói với hoàng hậu trẫm đã thượng triệu rồi." Nói rồi cũng không ngước mắt mà tiếp tục cuối người viết gì đó. Mới sáng sớm ra hắn không có tâm trạng diễn kịch với nữ nhân kia, cho dù là có diễn thì trễ chút nào hay chút đó, đối với hắn mà nói chuyện kiếp trước chỉ là chuyện của ngày hôm qua, hắn nhẫn nhịn không trực tiếp giết cô ta đã là tốt lắm rồi.
Nghiêm An sau khi nghe Quân Lạc Huy phân phó trên mặt có chút kinh ngạc, bởi vì bình thường Quân Lạc Huy khi nghe hoàng hậu đến mặt mũi đều vui vẻ, làm gì như hôm nay, lại tìm lý do tránh né? Do dự một chút Nghiêm An mở miệng nói: "Hoàng thượng..."
"Đừng để trẫm nói lần hai." Quân Lạc Huy không ngẩng đầu mà cắt ngang lời của Nghiêm An, trong lời nói có chút mất kiên nhẫn, khiến trong lòng Nghiêm An có chút sợ hãi, vội vã đáp lời cuối người lui ra, ở nơi Quân Lạc Huy không nhìn thấy Nghiêm An lau mồ hôi, đã rất lâu hắn chưa nhìn thấy Quân Lạc Huy như vậy, lần trước nhìn thấy loại khí thế này là khi Quân Lạc Huy đoạt vị trước khi đăng cơ.
Nghiêm An vừa đi ra ngoài vừa suy nghĩ hoàng hậu sao lại chọc hoàng thượng không vui rồi, hôm qua còn tốt lắm mà, sao có một đêm mà lại thay đổi rồi? Trong lòng hắn thậm chí còn suy nghĩ nếu thái độ của hoàng thượng thay đổi thì địa vị của hoàng hậu trong lòng hắn cũng sẽ thay đổi, chỉ có làm theo tâm tính của chủ tử làm việc mới không bị chủ tử ghét bỏ.
Nghiêm An khi đến bên ngoài viện đã nghĩ ra lý do, lời của chủ nhân không được nói ra hắn phải giúp chủ nhân suy nghĩ ra, do đó khi nhìn thấy hoàng hậu đứng bên ngoài viện trên mặt Nghiêm An nở nụ cười mà đi đến nghênh đón, "Nô tài tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Lâm Mật Nhi nhìn Nghiêm An ra nghênh đón, thái giảm tổng quản bên cạnh Quân Lạc Huy nàng phải nể mặt, vì vậy nở nụ cười đáp lời: "Chào Nghiêm công công, bình thân đi."
Nghiêm An sau khi đáp lời mới hơi cuối đầu nói với Lâm Mật Nhi: "Hoàng hậu nương nương đến không đúng lúc rồi, do trong triều có việc gấp, hoàng thượng mới sáng ra đã thượng triều rồi, người uổng công đi chuyến này rồi."
Nghe Nghiêm An nói Lâm Mật Nhi hơi nhăn mặt lại, lần đầu mới gặp chuyện này, trước đây dù có việc gấp thượng triều trước Quân Lạc Huy cũng sẽ phải người báo trước cho nàng, sẽ không giống hôm nay khiến nàng uổng công đi chuyến này. Nghĩ lại chuyện xảy ra đêm qua trong lòng Lâm Mật Nhi vội lo lắng, nhưng nàng ta rất nhanh tự trấn an mình, chắc là do nàng suy nghĩ nhiều thôi.
Trên mặt làm ra vẻ không có việc gì, cười tao nhã với Nghiêm An nói: "Việc chính quan trọng, vốn dĩ lo lắng hoàng thượng ngủ không được tốt, bổn cung còn đem canh sen ngân nhĩ đến cho hoàng thượng dùng rồi mới thượng triều, bây giờ chắc là không cần nữa, phải rồi Nghiêm công công, đợi khi hoàng thượng hạ triều ngươi nói với ngài, bổn cung ở điện Phụng Nghi chờ ngài cùng dùng ngọ thiện." Nói rồi bèn quay người rời đi.
Nghiêm An nhìn hoàng hậu đột nhiên nói: "Hoàng hậu nương nương, chi bằng người để canh sen ngân nhĩ lại, đợi hoàng thượng hạ triều nô tài đem đi hâm nóng lại, hoàng thượng chắc là sẽ ăn rất vui vẻ." Nhìn dáng vẻ của hoàng hậu, Nghiêm An vẫn quyết định nói như vậy, mặc dù khi nãy thái độ của Quân Lạc Huy có như vậy, nhưng dù sao hoàng hậu cũng là người ngài ấy yêu thương nhiêu năm, Nghiêm An trong một lúc vẫn không tin được Quân Lạc Huy lại có ý gì khác với hoàng hậu.
Hoàng hậu sau nghe được lời nói của Nghiêm An thì nụ cười trên mặt cũng vui vẻ lên mấy phần, khoác tay bảo cung nữ phía sau đem thố canh đưa cho Nghiêm An, sau đó mới đem bọn cung nữ phía sau rời đi.
Nghiêm An nhìn bóng lưng hoàng hậu rời đi âm thầm thở dài, trong lòng hắn nghĩ, hắn không mong hoàng hậu bị Quân Lạc Huy ghét bỏ, bởi vì trong mắt hắn Quân Lạc Huy chỉ có ở chỗ của hoàng hậu mới cười vui vẻ, không che giấu bản thân, nếu thật sự đến cả hoàng hậu cũng không thể làm Quân Lạc Huy tin tưởng, hắn không biết Quân Lạc Huy còn có thể cười với ai.
Mặc dù hắn không có tư cách nói những lời này, nhưng là người già nhìn Quân Lạc Huy từ nhỏ đến lớn, hắn xem Quân Lạc Huy như con của mình, lời này mặc dù đại nghịch bất đạo, nhưng trong lòng hắn nghĩ như vậy, có trưởng bối nào mà không muốn con cháu mình sống vui vẻ chứ?
Bưng thố canh sen ngân nhĩ hoàng hậu mang đến, Nghiêm An quay lại ngự thư phòng, đợi khi hắn vào trong đã thấy Quân Lạc Huy vừa mới sai bọn nô tài thay xong triều phục, thấy tất cả mọi người đều đã lui ra, hắn đi đến phía sau cách không xa Quân Lạc Huy nói: "Hoàng thượng, đây là canh sen ngân nhĩ hoàng hậu đem đến cho ngài, ngài xem..."
Bạn đang đọc bộ truyện Chuyện Thường Ngày Trong Cung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chuyện Thường Ngày Trong Cung, truyện Chuyện Thường Ngày Trong Cung , đọc truyện Chuyện Thường Ngày Trong Cung full , Chuyện Thường Ngày Trong Cung full , Chuyện Thường Ngày Trong Cung chương mới