TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chap 42: Mục đích của Kenshin
Lại là nơi này! Cái nơi mà ta chán ghét! Một nơi u ám và luôn phủ một màu đen hư ảo. Nhưng cũng phải nói, đã rất lâu ta chưa thấy qua nơi này rồi, vậy mà hôm nay lại bị đẩy vào nơi này – nơi linh hồn trú ngụ.
Phía bên kia bức tường trong suốt, Emi ngồi đấy, như một bức tượng. Đôi mắt cô ta nhắm nghiền, hiển nhiên là do mất ý thức vì bị ta thu lấy sức mạnh quá nhiều. Sắc mặt cô ta tái nhợt, mái tóc đã dài ra rất nhiều, xõa tung dưới nền.
Có vẻ như cảm nhận được ánh nhìn của ta, Emi khó nhọc mở đôi mắt hổ phách, ngẩng đầu nhìn ta. Nở một nụ cười buồn, cô ta thì thào:
- Gọi cô đến đây thật khó quá!
Ta im lặng chờ đợi lời giải thích.
- Ime, cô đang vắt kiệt sức mạnh có được từ ta, nó sẽ không được lâu nữa đâu! – Ngừng một lúc lấy hơi, cô ta tiếp tục – Còn nữa, ai cho phép cô hỗn láo với mẹ?
- Ôi, Emi! Đừng quên bây giờ người ra quyết định là tôi! Cô chẳng có tư cách gì để ra lệnh cho tôi cả!
Đôi mắt hổ phách quyến rũ của Emi vì câu nói của ta mà rũ xuống, giấu đi nỗi buồn sâu thẳm. Đã đến nước này rồi mà vẫn còn nghĩ cho người khác? Nếu ngay từ đầu cô ta đừng quá ích kỉ, nghĩ được nhiều như hiện giờ thì liệu có thể đi đến bước đường này hay không chứ?
- Cô định làm gì?
- Hừ, ban đầu tôi định lợi dụng việc mình phá được tổ chức làm phản thì có thể có được quyền lực, có chỗ đứng trong Thần điện, từ đó có thể lôi kéo các đại Pháp sư hất chân lão Sonozako và tên khốn đó. Nhưng không ngờ bẫy lồng bẫy, hắn ngay từ đầu đã phát hiện được kế hoạch của ta. Không những thế suýt nữa ta còn bị phát giác!
- Thế à…? – Giọng của cô ta nhỏ lại – Cô có thể làm bất cứ điều gì để trả thù nhưng không được phép làm hại người thân của ta! Nếu không, cho dù mất hết toàn bộ ý thức, ta cũng sẽ dùng cổ thuật để giết cô đấy!
Ta hừ lạnh, ném cho Emi một cái nhìn khinh khỉnh:
- Ý ngươi là cổ thuật phá linh hồn? Đừng có dùng cái thứ ngớ ngẩn đó uy hiếp ta! Nếu ngươi dùng nó, ngươi cũng chết theo ta, cùng ta hồn phi phách tán, không thể đi vào cõi luân hồi!
- Ta có gì để sợ?
Ta không trả lời Emi bởi vì ngay sau đó cô ta đã chìm dần vào trong bóng tối. Ta tỉnh dậy, thoát khỏi nơi linh hồn trú ngụ.
Nhưng ta không thể nào quên được, gương mặt đau thương của Emi. Có điều, hiện giờ đó không phải là điều ta để tâm nhất mà là ta cần phải tìm được câu trả lời cho câu hỏi ta đang ở nơi nào.
Ta đang nằm trên một cái mền được trải trong một căn phòng khá hẹp. Đồ đạc chỉ có vẻn vẹn một cái tủ quần áo, một bộ bàn gỗ nhỏ và một cái giá chứa toàn sách cũ. Trên đầu khung cửa sổ, có treo một chiếc chuông gió và phía bên ngoài là khung cảnh của một khu rừng.
Ta ngồi dậy, lắc mạnh đầu, cố moi ra những sự việc xảy ra trước khi ta mất đi ý thức. Ta đã giao chiến với hai tên zuku, bị thương nặng và người cứu ta là Kenshin. Chẳng nhẽ hắn đưa ta về đây? Và mùi trầm hương thoang thoảng này có là do đây là phòng của hắn?
Phòng của thiếu gia độc nhất nhà Sonozako lại vừa hẹp vừa đơn giản thế này đúng là thật khiến người ta kinh ngạc.
- Tỉnh rồi sao? – Giọng nói trầm trầm của Kenshin nhanh chóng cắt đứt suy nghĩ của ta.
Hắn khép cửa, đặt cái khay lên bàn và cầm lấy cốc sữa trên đó đưa cho ta.
Ta đón lấy và uống không một chút khách khí. Cổ họng ta đang khô khốc lắm đây và ta chẳng có thứ gọi là sĩ diện như Emi.
- Là ngươi đã cứu ta? – Ta vừa liếm cánh môi vừa hỏi.
Kenshin lắc đầu
- Vậy sao? – Ta chép miệng – Thật may là như thế! Bởi cho dù là thật thì nó cũng chẳng khiến ta mang ơn ngươi mà quên đi hận thù với ngươi đâu! Ta không cầu cứu ngươi, là ngươi tự ý, thế nên ta sẽ không cảm ơn!
Hắn ta bật cười, ngồi xuống ghế, làm một bộ mặt nghiêm túc rồi hỏi:
- Sao cô không hỏi ngoài ta ra, còn có ai hay không? Bóng ngươi đó, hẳn là cô cũng nhìn thấy!
Ta kinh ngạc nhìn hắn.
Bóng hình đó, ta cứ ngỡ mình nhìn nhầm.
Bóng hình của một người đã chết!
Bóng hình của Ryan!
Ryan, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào đều giống như thần hộ mệnh của Emi vậy. Trước đây hay bây giờ Ryan không bao giờ bỏ mặc Emi, vẫn cứ bảo vệ Emi một cách âm thầm như vậy. Nếu như anh ta biết, Emi bây giờ không còn nữa thì anh ta sẽ ra sao nhỉ? Hẳn là đau lòng lắm, hồi sinh chỉ vì cô em gái, thế mà bây giờ cô ta đã tự phong bế mình rồi. À quên, không phải hồi sinh, bởi vì có lẽ Ryan chưa bao giờ chết.
Bạn đang đọc bộ truyện Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư 2 tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư 2, truyện Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư 2 , đọc truyện Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư 2 full , Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư 2 full , Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư 2 chương mới