Một lúc lâu sau, Trương Lục Nhượng do dự nói: “Bây giờ cậu mới học cấp ba.”
Tô Tại Tại chớp mắt, có chút phiền muộn: “Cậu cũng học cấp ba, chúng ta bằng tuổi nhau, cậu không nên nói chuyện với tớ bằng loại giọng điệu vai vế lớn hơn tớ.”
Anh phớt lờ cô, nói tiếp: “Ba mẹ cậu có nghiêm khắc không?”
Để trút bỏ gánh nặng tâm lý của anh, Tô Tại Tại không ngừng nói hươu nói vượn.
“Tất nhiên là không! Bọn họ khuyến khích tớ yêu đương khi tớ còn học tiểu học.”
Trương Lục Nhượng: “…”
Tô Tại Tại còn muốn nói điều gì đó, thì nghe Trương Lục Nhượng mở miệng nói: “Vẫn còn quá sớm.”
Được rồi, Tô Tại Tại cũng không muốn ảnh hưởng đến việc học của anh.
Thi vào đại học xong sẽ quen nhau, cô đợi được.
Dù sao đã trao đổi tâm ý rồi, cũng chỉ thiếu đâm thủng lớp giấy đó.
Mặc dù không có danh phận, nhưng sau này đoán chừng có thể táy máy tay chân với anh.
Tô Tại Tại đột nhiên cảm thấy thật hạnh phúc.
Nhưng hai năm… vẫn cảm thấy thật dài đằng đẵng.
Cô tiếp tục nói, “Khi đó là khi nào?”
Trương Lục Nhượng suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Chờ sau khi cậu tốt nghiệp đại học.”
Tô Tại Tại: “…”
Cô nghiêng đầu nhìn anh, cho là mình nghe nhầm: “Cậu nói cái gì?”
“…”
“Cậu có phải vừa mới nói hai chữ ‘đại học’ không?”
“… Không có.”
Kịp thời phản ứng.
Tô Tại Tại trợn to mắt, không thể tin nói: “Trương Lục Nhượng! Cậu điên rồi!”
Trương Lục Nhượng bị phản ứng kích động này của cô làm hơi sững sờ: “Thế nào.”
Tô Tại Tại muốn nghe anh giải thích: “Tại sao phải đợi sau khi tốt nghiệp đại học?”
“Cậu vẫn còn nhỏ.” Anh nghiêm túc nói.
“…” Lần đầu tiên cô bị người ta làm cho nghẹn không nói được lời nào.
Tô Tại Tại bắt đầu suy sụp tinh thần, tức giận phân tích: “Nhượng Nhượng, cậu có phải là sống lại quay trở về, kiếp trước ngay cả cháu trai cũng có rồi hay không?”
Tô Tại Tại lập tức bùng nổ: “Trương Lục Nhượng! Cậu quá ích kỷ!”
“…”
“Cậu tước đi quyền yêu sớm của tớ thì cũng được thôi! Bây giờ cậu còn muốn để cho tớ già rồi mới được bắt đầu mối tình đầu của tớ! Cậu nằm mơ đi! Cậu quá ích kỷ!”
“Tôi…”
“Tớ không muốn nói chuyện với cậu, cậu đừng nói chuyện với tớ.”
Tô Tại Tại đứng lên, đi về phía Tiểu chân ngắn.
Cô ngồi xổm, buộc dây xích chó cho nó.
Trương Lục Nhượng đi theo sau cô, có chút bất đắc dĩ.
Anh dừng lại, nhẹ nhàng nói: “Tô Tại Tại, yêu sớm không tốt.”
Tô Tại Tại ngồi một lúc lâu, buộc dây xích chó cho Tiểu chân ngắn xong cũng không đứng dậy.
Trương Lục Nhượng do dự, bước đến trước mặt cô, cũng ngồi xuống.
Nhìn gần mới phát hiện hốc mắt cô đỏ hoe, cô đang khóc.
“Hu hu hu thật khủng khiếp…” Tô Tại Tại khóc thành tiếng, “Tớ vậy mà sẽ phải độc thân sáu năm, tớ không dám tưởng tượng đâu, cậu đừng nói chuyện với tớ…”
Anh dở khóc dở cười.
“Sau khi thi vào đại học có được hay không?” Trương Lục Nhượng thỏa hiệp, nhẹ giọng dỗ dành.
Tô Tại Tại ngừng khóc ngay lập tức.
Bị anh hù dọa như vậy, Tô Tại Tại chợt cảm thấy sau khi thi vào đại học là được quen nhau thì thật hạnh phúc.
Hai năm tính là gì…
Thoáng một cái sẽ trôi qua.
Cô sụt sịt, nghiêm túc nói: “Vậy thì sẽ là lúc 5 giờ chiều ngày 8 tháng 6 năm 2015.”
Trương Lục Nhượng ngoan ngoãn gật đầu, không dám nói cái gì nữa, chỉ nói: “Đừng khóc.”
******
Tô Tại Tại trở về nhà.
Cô mệt mỏi nằm trên giường một lát, sau đó cầm điện thoại lên tìm Khương Giai.
Tô Tại Tại: Tớ…
Khương Giai: Làm sao.
Tô Tại Tại: Cậu biết không? Trương Lục Nhượng còn bảo thủ hơn ba tớ.
Khương Giai: …
Tô Tại Tại: Người bình thường mà có khuôn mặt đó của cậu ấy, thì không phải nên nhân lúc còn trẻ mà ghẹo nhiều em gái hơn sao.
Khương Giai: Tình huống gì?
Nghĩ đến Trương Lục Nhượng hôm nay, hốc mắt của Tô Tại Tại lại đỏ.
Sụp đổ nhập một câu nói.
—— Hy vọng cậu có thể nhìn thấy tớ và Trương Lục Nhượng kết hôn trước bốn mươi tuổi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!