Nghe vậy, Quyền Tự tựa hồ thực vừa lòng, cánh môi đỏ thắm nhẹ nhàng ngoéo một cái. Bộ dáng ái muội của hai người, cộng thêm cuộc đối thoại không thể tưởng được, làm cho Nam Tình ngơ ngác nhìn hai người ở phía đối diện.
"Em, hai người các em?"
Sau đó, sắc mặt của Nam Tình có chút khó coi.
Nhìn qua thì Quyền Tự này rõ ràng là rất thích Nam Tinh nhà cô a.
Chỉ sợ hắn không biết Nam Tinh ở ngoài còn đang bao dưỡng một tên tiểu bạch kiểm vô danh.
Vì nếu như biết rồi thì không thể nào còn có chuyện đối xử với Nam Tinh như vậy.
Chậc, sinh hoạt cá nhân của em gái cô hình như có phần hỗn loạn a.
Trộm nuôi một tên, còn ái muội với vị Quyền gia này.
Đi lên dây thép đùa giỡn với lửa, con bé này không sợ chơi quá trớn à???
Lượng tin tức nhận được nhất thời quá lớn, làm cho đầu óc của Nam Tình có chút đau.
Quyền Tự ngẩng đầu, con ngươi màu xám nhạt sâu kín nhìn Tây Nguyên ở phía đối diện. Không khí không rõ vì sao, có chút lạnh xuống.
Tống Cảnh Hiên khụ một tiếng, mở miệng dò hỏi Nam Tình.
"Vị bên cạnh này là?"
Nam Tình mở miệng.
"Chồng tôi, Tây Nguyên.”
Nghe vậy, Tống Cảnh Hiên kinh ngạc sửng sốt, lập tức không kịp phản ứng lại.
"Ch - chồng?"
Tống Cảnh Hiên nửa tin nửa ngờ, ánh mắt nhịn không được nhìn về phía Nam Tinh, như đang dò hỏi lời xác nhận.
Nam Tinh gật gật đầu.
“Tây Nguyên, anh rể tôi.”
Tống Cảnh Hiên suýt chút nữa thì bị sặc nước miếng.
Trách không được tên đầu lĩnh súng ống đạn dược này chậm chạp không đi, hoá ra là đã kết hôn với người ta.
Chuyện lần này, có vẻ phức tạp.
Nam Tinh nói xong, lực chú ý lại tập trung lên cổ tay của Quyền Tự.
Từng chút từng chút xoa cho hắn.
Ánh mắt của Nam Tình phức tạp nhìn Quyền Tự, tự dưng có hơi đồng tình. Mà tầm mắt thâm thúy mà lạnh băng của Tây Nguyên theo ánh mắt của Nam Tình rơi xuống người Quyền Tự.
Nhìn thấy Quyền Tự, nhưng thực ra làm cho Tây Nguyên nhớ tới một chuyện.
Trước đây, hắn và Nam Tình gặp gỡ, chỉ là ngẫu nhiên.
Nam Tình vẫn luôn coi hắn thành trai bao của hộp đêm.
Hắn cũng chưa từng nhiều lời giải thích.
Dù sao, chính bản thân hắn cũng đã quên trong quá khứ mình là người thế nào.
Hắn mơ hồ nhớ rõ, hắn bị thương, rồi bị hạ dược, hấp tấp chui vào trong một căn phòng.
Trên giường trong phòng khách sạn có một tên đàn ông, mặc áo ngủ nằm trên giường.
Hắn trực tiếp đánh cho người ta hôn mê, tùy tay ném vào trong ngăn tủ.
Một lúc sau, Nam Tình đi vào, trong phòng tối om, phần đầu của hắn đổ máu quá nhiều, cộng thêm bị hạ dược, có chút say tới mơ hồ, sau đó thì bị Nam Tình dùng một chai rượu vang đỏ đập cho hôn mê. Bởi vì trong cơ thể còn có thuốc chưa giải, hôn mê không lâu thì tỉnh.
Cô gái Nam Tình này vẫn luôn nói mấy lời không thể hiểu được cho hắn nghe, lúc sau, thuốc trong cơ thể của hắn phát tác, hai người lăn giường.
Từ đó về sau, Nam Tình liền nhận định hắn là trai bao tiểu bạch kiểm mà cô định bao dưỡng.
Cẩn thận ngẫm lại, tiểu bạch kiểm hồi trước cô gọi, cũng giống tên Quyền Tự này, ốm ốm yếu yếu.
Tây Nguyên như suy tư gì, ánh mắt lại lần nữa quay lên người Nam Tình.
(Kiều Tiếu: do vài lý do [mình đã giải thích trên bài đăng của acc này] nên thi thoảng sẽ có một số chương mình sẽ set pass và đăng trên wordpress: khuyetnguyetdong.wordpress.com
Gợi ý pass chương sau - chương 134: Tên anh rể của nữ chính là gì?
Lưu ý: Pass viết liền, không dấu, không cách, không viết hoa, không share pass] )
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!