Cả người mặc một bộ đồ ngủ, mí mắt rũ xuống, thi thoảng lông mi rung rung, tư thái lười biếng.
Hắn đặt điện thoại sang một bên, đang mở loa ngoài.
Sáng sớm, Quyền Nhung đã gọi điện thoại cho hắn.
Giọng nói của Quyền Tự lạnh băng:
"A Tự, em nghĩ thế nào?"
Hầu kết Quyền Tự lăn lộn,
"Hử?"
"Thu mua tập đoàn Lâm thị, mục đích chính là vì xây dựng làng du lịch lần này. Để tập đoàn Lâm thị tham gia đấu thầu, dựa theo tiêu chuẩn thiết kế của em, anh không tin có ai có thể thắng được em. Công ty thu mua xong rồi, lại không muốn để tập đoàn Lâm thị tham gia? Muốn để tập đoàn Nam thị trúng thầu?"
Quyền Tự chậm rãi nói.
"Cạnh tranh công bằng, không cần thiên vị."
Đầu bên kia điện thoại, thanh âm của Quyền Nhung lãnh ngạnh.
"Cứ khẳng định tập đoàn Nam thị có thể trúng thầu như vậy? Bản thiết kế bên đó anh đã xem qua, tập đoàn Chu thị làm tốt hơn, báo giá hợp lý, càng phù hợp với mục đích xây dựng làng du lịch của tập đoàn."
Quyền Tự không chút để ý.
"Không đến cuối cùng, ai biết được."
Rất nhanh điện thoại cắt đứt.
Nam Tinh ngồi xuống, cắn một miếng bánh mì.
Ánh mắt của Quyền Tự nhìn về phía bánh mì trong tay Nam Tinh.
"Ăn ngon không?"
Nam Tinh cầm một cái mới đưa cho hắn.
Quyền Tự không có nhận,
"Tiểu Hoa, không sức lực."
Nam Tinh nhịn không được liếc hắn một cái.
"Anh chỉ dậy sớm một chút mà thôi, sao lại kiều khí như vậy."
Cô đặt bánh mì lên cạnh đĩa đồ ăn của hắn.
Như thể nhớ tới cái gì.
"Anh sẽ tham gia chung thẩm chứ?"
Nhắc tới cái này, Quyền Tự không nói chuyện.
Bạch Vũ bên cạnh mở miệng giải thích.
"Bởi vì trong lần sơ thẩm, thiếu gia vô cớ làm khó dễ, nên lần này chủ tịch sẽ tự mình đi xét duyệt, không cho phép thiếu gia tham gia."
Quyền Tự rũ mắt, cầm nĩa đảo một vòng.
"Mấy thứ này, tham gia cũng không thú vị."
Cũng không biết là bị cấm vào cho nên bất mãn hay là bị làm sao.
Lời này mang theo oán khí.
Cơm nước xong, Nam Tinh cầm túi công văn đi tham gia chung thẩm.
Gara ngầm của tập đoàn Quyền thị.
Nam Tình nhận lấy báo biểu và bản thiết kế từ tay Nam Tinh, nhìn một hồi lâu.
Cô ngẩng đầu, đột nhiên nhìn chằm chằm Nam Tinh.
"Em làm?"
Lực chú ý của Nam Tinh cũng dừng trên bản vẽ.
"Không phải."
Phong cách thiết kế hoàn toàn khác hẳn với bản thiết kế trước đó, càng lớn mật, càng xa hoa, mỗi một chỗ đều tràn ngập phong cách kiến trúc thời cổ phương Tây, hoa lệ tới cực hạn.
Mà trên báo biểu của cô cũng có vài con số được cải biến.
Phí tổn chỉ cao hơn so với trước đó có đúng một chút.
Một báo biểu hoàn mỹ và một bản thiết kế không tỳ vết.
Thiết kế sư trong tổ cầm bản thiết kế nhìn hồi lâu.
"Này, này..."
Kích động nói nửa ngày, cũng chưa nói ra nguyên cớ.
Chỉ lo nhìn bản vẽ kia, ngón tay nhẹ nhàng đụng vào, hệt như đang chạm vào một tác phẩm nghệ thuật.
Rất nhanh, Nam Tình mở miệng
"Thời gian còn kịp, cứ dựa theo báo biểu hiện tại mà chỉnh sửa đi."
Thành viên trong tiểu tổ nhanh chóng được động viên.
Nam Tinh lẳng lặng nhìn bản thiết kế kia thật lâu, trong đầu hiện lên thân ảnh của một người, ngón tay nhẹ nhàng nhéo nhéo.
Cho nên, hắn sớm xuất hiện ở nhà ăn như vậy, bộ dáng mệt mỏi tái nhợt.
Là bởi vì thức đêm làm cái này?
Cô có chút hối hận buổi sáng đã đối xử với hắn như vậy.
Cúi đầu, vẫn luôn không nói chuyện.
Ngày tiến hành chung thẩm.
Không tiến hành như hôm xét duyệt sơ thẩm, mà là lần lượt từng công ty tiến vào phòng họp.
Tập đoàn Chu thị có tổng giám đốc Vương Khang và chủ tịch Chu Mạc tới.
Trong phòng nghỉ, ánh mắt Chu Mạc đảo qua Nam Tinh, biểu tình lạnh nhạt không biết suy nghĩ cái gì.
Trong phòng họp.
Quyền Nhung cầm bản thiết kế mà tập đoàn Nam thị đưa tới, khuôn mặt lãnh ngạnh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!