Tuần thứ hai Bạch Thiển và Trác Tư Sở ở Thái Lan, không may nhận được tin kho cảng của Bạch Thị bị bốc cháy, số hàng mới về đều bị thiêu rụi...
Hai vợ chồng tức tốc bay về trong đêm, đến nơi nhìn đống tro tàn mà Bạch Thiển khó nuốt nổi cơn giận,sắc mặt trong màn đêm cũng lạnh đến thấu xương..
Buổi sáng lúc xuống lầu Bạch Tư Vũ đã thấy Bạch Thiển và Trác Tư Sở có mặt tại nhà, Bạch Tư Vũ vẻ mặt có chút bất ngờ..
Âm thầm quan sát sắc mặt hai người rất khó coi..
Bạch Tư Vũ đi đến,dè dặt gật đầu rồi ra hiệu bằng tay.
- Ba,mẹ mới về ạ?
Trác Tư Sở nhìn qua Tư Vũ rồi quan sát thái độ của Bạch Thiển..
Có vẻ hôm nay gặp chuyện không vui hay Bạch Thiên che giấu quá tốt..
Ông ta không nhìn qua Bạch Tư Vũ chỉ mở miệng nhàn nhạt nói..
- Ngồi xuống ăn sáng đi..
Trác Tư Sở cũng lên tiếng ngọt ngào..
- " Tư Vũ ngồi xuống ăn sáng cùng ba mẹ đi..
Bạch Tư Vũ gật đầu ngoan ngoãn ngối xuống..
Không khí vẫn như bao năm qua, Bạch Tư Vũ vốn nói chuyện không được nên cô thường rất yên tĩnh..
Dù vậy cô vẫn nghe được nên Bạch Thiển vẫn để Bạch Tư Vũ phát triển tự nhiên không đưa vào trường khiếm khuyết.. Vẫn để cô theo học trường điểm chính quy hẳn hoi..
Bạch Tư Vũ trong mắt ông và người khác vốn là đứa bé ngoan..Cô rất yên tĩnh, khiến người khác yêu thương nhiều lúc còn xót xa,vì một cô bé xinh đẹp học giỏi lại phải chịu nhiều thiệt thòi..
Trong lúc cả nhà ba người dùng bữa,thuộc hạ của Bạch Thiển đi vào,sắc mặt trầm trọng khó coi..
Rồi dè dặt,cẩn trọng nhìn qua Bạch Tư Vũ..
Bạch Thiển lạnh giọng..
- Chuyện gì..?
A Hiển đặt lên bàn một túi ni long,bên trong chứa một chiếc bậc lửa..
- Ông chủ, tại hiện trường vụ cháy chúng tôi nhặt được cái này.
Bạch Thiển cầm chiếc bật lửa lên quan sát, nhìn ấn kí được khắc trên đó..
Sắc mặt Bạch Thiển sa sầm, bàn tay nổi cộm đầy gân xanh..
Đứng bật dậy, động tác mạnh đến nổi chiếc ghế cũng ngã lăn ra tạo thành âm thanh chói tai..
- Lục Hạo,tao bắn chết mày.
Bạch Thiển nghiến răng quát lên rồi quay người rời đi..
- Chờ đã, anh bính tĩnh đi Bạch Thiển..
Trác Tư Sở vội vả đuổi theo,sợ ông không bình tĩnh gây ra chuyện..
Bạch Tư Vũ nhìn một màn này, ánh mắt không hề tỏa ra cảm xúc gì nhiều..