Thím Tô vội chạy ra mắt cũng đỏ hoe phụ La Chí đưa Bạch Tư Vũ vào nhà.
.
__________ Trời chiều dần dần kéo xuống, áng mây đỏ như máu, như một vết cháy trên nửa bầu trời.
Rồi từ khi nào mây đen kéo đến, bầu trời mù mịt âm u, mưa phùng nhè nhẹ rơi xuống tạo ra khung cảnh tang thương.
.
Trước mộ Lục Hạo trải đầy hoa cúc trắng, hàng trăm người mặc đồ đen che dù xếp hàng đứng trước mộ, lặng lẽ cúi đầu.
Bạch Tư Vũ mặc chiếc đầm đen dài qua gối trên đầu quấn khăn tang,cô chết lặng đứng trước mộ anh,đôi mắt xinh đẹp hàng ngày sưng đỏ vô hồn.
.
Cô nhìn tấm ảnh trên mộ, anh mặc áo vest tuấn tú, đôi mắt sáng ngời như đang nhìn cô.
.
Nước mắt cứ tuôn rơi, môi mím chặt nhợt nhạt cả người không còn sức.
.
Nhìn từng người đi đến tặng anh từng cành hoa rồi cúi đầu chào vĩnh biệt.
.
La Chí đứng bên cạnh ánh mắt chưa một giây rời khỏi Bạch Tư Vũ.
.
Bạch Thiển đi đến đặt lên linh cửu Lục Hạo nhành hoa trắng rồi cúi đầu, Somcha mắt cũng đỏ hoe vòng eo bị Đằng Long ôm lấy, bờ môi run run nhìn tấm ảnh Lục Hạo mà trong lòng cũng chết lặng.
.
Bạch Thiển bước đến chỗ Bạch Tư Vũ.
.
- Tiểu Vũ, Lục Hạo vấn số,em đừng đau lòng quá sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.
.
Thấy Bạch Tư Vũ vẫn im lặng ông ta nói thêm.
- Tiểu Vũ quay về với Tôi nhé, Lục Hạo không còn Tôi rất lo lắng cho Em.
Chỉ là Bạch Thiển chưa nói xong đã thấy Bạch Tư Vũ đẩy ônh ta ra, mặc kệ màn mưa lao đến bên linh cửu Lục Hạo đang bị mọi người lấp đất lại.
.
- Đừng.
.
đừng.
.
đừng lấp lại mà!.
Cả người cô mặc kệ sình bùn lầy lội dẫm lên hoa cúc trắng,quỳ trên mặt đất chồm người xuống linh cửu của anh nức nở! - Lục Hạo đừng bỏ em,cầu xin anh đừng bỏ em mà!.
Lục Hạo.
.
Anh có nghe em nói không! anh không thể bỏ rơi em như thế.
.
Lục Hạo van xin anh đừng bỏ em! đừng rời xa em, Lục Hạo em sẽ ngoan, sẽ nghe lời anh.
.
đừng không cần em! La Chí hốt hoảng nhanh chân chạy đến ôm cô lại,chỉ lỡ không may Bạch Tư Vũ sẽ ngã xuống hố.
.
- Cô Bạch, bình tĩnh đi.
.
Bạch Thiển mím môi nhìn Bạch Tư Vũ vì cái chết của Lục Hạo mà đau lòng trở nên điên loạn đến thế.
Ông ta đi đến đẩy La Chí qua một bên, kéo Bạch Tư Vũ về phía mình.
.
La Chí muốn phản khán thuộc hạ Bạch Thiển nhanh chóng chỉa súng ngay đầu anh ta.
.
La Chí chỉ biết cắn răng nhịn nhục.
.
Bạch Thiển cũng dầm mưa ôm lấy Bạch Tư Vũ.
.
- Tiểu Vũ ngoan nào, hãy để Lục Hạo yên lòng an nghỉ đi em.
.
Giờ phút này Bạch Tư Vũ đâu còn nghe ai nói gì cô chỉ thấy trái tim mình đã chết,cả thể giới đều sụp đổ.
.
Bàn tay nhỏ bấu vào lớp đất,giơ tay muốn chạm vào linh cửu của anh.
.
Cô kiệt sức chỉ thều thào trong vô vọng.
.
- Lục Hạo đừng bỏ rơi em!.
Lục Hạo! Lục Hạo.
.
Rồi trước mắt cô tối mịt, một lần nữa ngất lịm trong lòng Bạch Thiển.
.
Chân trời nơi phía xa dòng người nhìn tình cảnh đau thương này cũng xót xa lén lau nước mắt, khung cảnh hiu hắt khiến lòng người nặng nề rời đi.
.
Cuộc đời là cõi tạm, đau lòng người ra đi nhưng cũng xót xa cho người ở lại.
.
????????⬅️⬅️⬅️.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!