TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Một lúc sau Uyển Đình mơ màng tỉnh dậy, cô chống tay lơ mơ làm rớt chiếc khăn từ trên trán xuống.
Nhìn xung quanh chẳng có ai, một nỗi cô độc bỗng nhiên bao trùm xung quanh cô, cô nghĩ có lẽ là bà Tô và Tiểu Nhi đã chăm sóc cô, trong thân tâm cô thực sự rất cảm kích hai người họ.
Nhưng chỉ có thể cảm kích và nói lời cảm ơn chứ cô không thể làm gì hơn được nữa.
Vừa đặt chân ra khỏi giường thì thân dưới của cô đau nhói, hai chân không ngừng run lẩy bẩy, cô còn tưởng mình sẽ không thể đi lại được, nhưng tình hình còn tồi tệ hơn thế vì cô còn chẳng giữ nổi thăng bằng.
Gắng gượng dữ lắm cô mới di chuyển được vài bước, cảm giác như là em bé lần đầu tập đi, cô vịnh vào mọi thứ có ở trong phòng để giữ thăng bằng.
Ngồi lên bàn, cô lấy giấy bút ra chuẩn bị vẽ vời, đây như là thói quen khó bỏ của cô, một ngày không chạm vào giấy vẽ thì dường như cô không chịu được, người cứ khó chịu bứt rứt làm sao ấy.
Tiểu Nhi lúc này đi vào phòng với tô cháo trên tay, nhìn thấy cô đang ngồi thì hối hả chạy lại.
-Đình Đình, em tỉnh từ khi nào sao không nói cho chị biết, em vẫn chưa khỏe mà, mau lên giường nằm đi.
-Em không sao mà, người chỉ hơi sốt một tí thôi.
Trần Uyển Đình vừa nói xong thì bỗng nhiên cô ho lụ khụ, Tiểu Nhi cau mày đi lại đưa cho cô một ly nước, Uyển Đình cầm lấy mà uống hết sạch, Tiểu Nhi thở dài mệt mỏi khi thấy Uyển Đình vẫn tiếp tục vẽ vời.
Không khuyên được cô nên Tiểu Nhi chỉ đành đặt tô cháo lên bàn, nhắc nhở cô nên ăn chút ít rồi đi xuống nhà.
Uyển Đình ngồi đó đăm chiêu với tờ giấy vẽ, đã ba tiếng trôi qua, cô vẫn vậy, chỉ khác là trên bàn đã chồng chất những giấy là giấy.
Có cái đẹp có cái hỏng, dưới đất cũng là những tờ giấy bị vò nát, vẽ như là một cách để an ủi chính cô, giúp cô nói ra được những điều thầm kín, những tủi nhục trong lòng.
Đúng thật là như vậy, trên từng tờ giấy chính là một cô gái không rõ khuôn mặt, cô ngồi bó gối nhìn ra cửa sổ, thế giới to lớn trước mắt nhưng trông cô chỉ như là một hạt cát.
Một hạt cát nhỏ bé bị cuộc đời trêu đùa.
Bỗng nhiên trên tờ giấy cô đang vẽ xuất hiện một giọt máu, rồi tới hai giọt, ba giọt, Uyển Đình giật mình đặt tay lên mũi, do cô tập trung quá mức nên chảy máu mũi rồi, cũng có thể là do tác dụng phụ của ngày hôm qua khi cô uống một đống thuốc tránh thai, bây giờ nghĩ lại thật ngu ngốc, cho dù có căm hận đến cách mấy đi chăng nữa thì cũng không nên làm tổn hại đến sức khỏe thế này.
Cô lấy khăn giấy ở tủ sách gần cánh cửa nhét vào lỗ mũi như cách cô hay làm, bỗng nhiên giọng nói của Cẩn Mai bên ngoài cánh cửa khiến cho cô phải sững người không dám nhúc nhích.
Cô nghe loáng thoáng như giọng của đàn ông, có vẻ như Cẩn Mai đang gọi điện cho người đàn ông nào đó, trông rất ân ái.
-Anh yên tâm, em sẽ mau chóng đẩy nhanh tiến độ rồi về với anh, chờ em nhé anh yêu.
Uyển Đình hơi nhíu mày vì độ sướt mướt của cô ta, bây giờ thì cô vừa mới biết một bí mật động trời của Cẩn Mai, Mặc Vũ Phong thật ngu ngốc khi yêu phải cô ta.
Qua khe hở nhỏ cô thấy Cẩn Mai bất giác đi về phía căn phòng, không nhanh không chậm cô nhảy lên giường đắp chăn lại giả vờ ngủ say.
Cẩn Mai bước vào phòng, tự nhiên đến mức vô duyên khi cô ta xem những tờ giấy thiết kế cùng tranh vẽ của cô.
Uyển Đình vốn không thích người lạ động chạm vào đồ của mình nhất là những mẫu thiết kế, cô cảm thấy nó giống như là một hành động đánh cắp chất xám vậy.
Cẩn Mai nhếch mép đẩy hết trang giấy của Uyển Đình xuống đất một cách thô lỗ, nó giống như cách cô ta khinh thường Uyển Đình khi Vũ Phong không có nhà.
Bạn đang đọc bộ truyện Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác, truyện Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác , đọc truyện Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác full , Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác full , Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác chương mới