TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
-Này 100 triệu USD là bao nhiêu tiền nhỉ?
Lan Chu nhíu mày tính nhẩm trong miệng.
Gia Kỳ bình thản trả lời.
-2 nghìn 300 tỷ.
-Khiếp!
Lan Chu nghe được câu trả lời thì trợn tròn mắt.
Rồi nó quay lại nhìn Tư Niên mà kinh ngạc.
-Cậu lấy đâu ra nhiều tiền thế hả?
-Không phải tớ, mà là Uyển Đình kêu tớ ra giá, tiền cậu ấy trả.
Tư Niên trả lời một cách tự tin rồi lấy tay nâng kính lên một cái.
Lan Chu nghe vậy thì mới thở dài, nó cứ tưởng Tư Niên lôi ra được một đống tiền để mua một chiếc nhẫn.
Tuấn Lãng nghe vậy thì anh mới bắt đầu để ý tới Uyển Đình.
Cô từ cầu thang bước xuống đi lại chỗ anh.
Tuấn Lãng nhíu mày nói.
-Tại sao em lại mua chiếc nhẫn với cái giá đó chứ?
-Em thích thì em mua, với lại hai người cũng đừng gây chiến với nhau một cách lộ liễu như vậy chứ!
Trần Uyển Đình cằn nhằn rồi đi lại chỗ đám bạn.
Tuấn Lãng á khẩu không cãi lại được.
Anh liếc nhìn lên Vũ Phong, hai con mắt lại liếc nhau chằm chằm như thể cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.
Một lúc sau, tên đứng bán đấu giá trên kia không hiểu sao lại nhắc đến chiếc nhẫn Uyển Đình đã mua.
Hắn kể tất tần tật về lai lịch và nguồn gốc của nó.
Quý hiếm đến nỗi ai cũng liếc nhìn Tư Niên, cậu ấy nuốt nước bọt núp sau lưng Uyển Đình.
Cô lúc này đang mân mê chiếc nhẫn trên tay.
Cuối cùng hắn ta công bố giá thật của chiếc nhẫn.
Đó là hơn 50 tỷ USD, có khi hơn, vậy nên mua chiếc nhẫn với giá 100 triệu là quá sức hời.
Uyển Đình cũng bất ngờ, nhưng cô không quan tâm cho lắm.
Vì cuối cùng nó cũng thuộc về cô mà không phải là Tuấn Lãng hay Vũ Phong.
-Cái tên khốn khiếp đó sao lại giấu lai lịch của chiếc nhẫn này nhỉ?
Minh Hoàng đứng ở trên ra vẻ phẫn nộ.
Cậu cảm thấy tên đang đứng bán đấu giá này không bình thường.
Vũ Phong thì liếc nhìn Uyển Đình chằm chằm.
Ở bên dưới, bỗng nhiên mặt đất rung lắc dữ dội, những chiếc ly rơi xuống đất vỡ tan tành.
Đám người cố gắng giữ thăng bằng để không bị ngã, nó chỉ diễn ra trong 5 giây và ngừng.
Và khi tất cả định thần lại… thì cả căn phòng tối om không thấy được một chút ánh sáng.
-Có chuyện gì thế?
Tư Niên là đứa đầu tiên lên tiếng.
Lan Chu chới với nói.
-Niên Niên cậu đâu rồi?
-Tay đứa nào thế?
Gia Kỳ muốn hét lên khi nắm vào tay người nào đó.
Uyển Đình bắt đầu cảm thấy rờn rợn vì cô không thích bóng tối một chút nào.
Là tối đen như mực, giống như lúc ta nhắm mắt đi ngủ.
Không thấy gì ngoài một vùng tối đen sâu hun hút không thấy đường đi lẫn thứ gì khác.
Bất thình lình có hai bàn tay cùng lúc nắm vào hai cánh tay của cô.
Uyển Đình suýt thì hét toáng lên nhưng cô đã kịp giữ bình tĩnh sau khi nghe giọng nói của Tuấn Lãng.
-Là anh đây.
-Anh làm em sợ quá!
Uyển Đình nói bằng giọng trách móc.
Tuấn Lãng đang đứng bên tay phải của cô.
Uyển Đình thở phào.
Nhưng chẳng mấy chốc cô lại cảm thấy rợn da gà.
Tuấn Lãng đứng ở bên phải, vậy thì bàn tay đang nắm tay bên trái của cô là ai?
Cô cảm giác mình bị kéo qua một bên đưa ra khỏi vòng tay của Tuấn Lãng.
Thú thật là Uyển Đình chẳng còn hơi sức đâu mà hét lên.
Cô có nghe thấy tiếng Tuấn Lãng gọi mình ngay bên tai, cô đang đứng ngay đó, nhưng vì bóng tối nên chẳng biết mình cách xa chỗ mọi người bao nhiêu.
Có ai đó đang khoác lấy vai cô.
Chưa gì cô đã cảm nhận được mùi hương quen thuộc.
-Làm ơn… đừng có hàng động lén lút như thế nữa được không?
Uyển Đình nói như muốn khóc.
Người đó cất giọng nói khàn đặc đầy mùi thuốc lá ghé sát vào tai cô.
-Tôi mà không tới có lẽ cô đã ôm lấy tên kia luôn rồi.
Mặc Vũ Phong nhếch mép cười.
Uyển Đình nghiến chặt răng đầy khổ sở.
Anh ôm lấy vòng eo của cô mà nói tiếp.
-Suy cho cùng cô vẫn là vợ tôi, hôm nay có cả mẹ cô tham gia bữa tiệc, tốt nhất là đừng để bà ấy nghi ngờ cô có người tình bên ngoài.
Uyển Đình không nói gì.
Như vầy cũng tốt, ít nhất thì anh đang xem cô như một người vợ, đây cũng là điều cô thầm ước ao còn gì, mặc dù nó chỉ là giả tạo.
Mất điện khoảng 1 phút.
Một số người lấy điện thoại ra soi đèn nên có chút ánh sáng len lỏi.
Nhưng kì lạ là phục vụ và cả người bán đấu giá khi nãy biến đi đâu mất.
Trong hội trường bây giờ là một đống hỗn loạn.
Lan Chu ôm Gia Kỳ, Gia Kỳ nhắm tịt mắt tưởng đang ôm Tư Niên.
Tư Niên lại là đứa can đảm nhất trong cả bọn nên đã xung phong đi kiếm đường ra.
Nhưng chưa kịp đi thì điện đã bật.
Tuấn Lãng tròn mắt khi thấy Uyển Đình đang đứng cùng Vũ Phong trong góc.
Anh siết hai tay lại, đáng lẽ ra lúc đó anh nên nắm chặt lấy tay cô.
Còn phía Gia Kỳ, khi vừa mở mắt ra thì nó thấy Tư Niên đứng ở bên kia.
Còn nó thì đang nắm lấy tay ai thật chặt không rời.
Gia Kỳ chậm rãi ngẩng đầu lên, là một người mặc áo vest, theo nó suy đoán thì đây là một người đàn ông, và…
-Ôi trời, xin lỗi nhé.
Nó buông tay khi nhìn thấy Minh Hoàng đang đứng đơ như tượng.
Bạn đang đọc bộ truyện Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác, truyện Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác , đọc truyện Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác full , Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác full , Cô Vợ Đáng Thương Của Tổng Tài Đại Ác chương mới