Đã sai ba câu rồi, nhất định không cầm được phần thưởng lớn nhất nữa, hai người cũng không có tâm tình tiếp tục, trực tiếp kết thúc trò chơi.
Mới vừa kết thúc trò chơi, Diệp Oản Oản liền bắt đầu cùng Tư Dạ Hàn khóc lóc, kể tội: “Cái con gấu này làm tức chết em rồi! Dễ như vậy cũng có thể đoán sai!”
“Tôi không có đoán sai!” Tư Hạ trầm mặt đáp.
“Ba câu toàn bộ đều sai còn nói không sai!” Diệp Oản Oản xù lông nói lại.
Tư Dạ Hàn không nói gì, bàn tay rộng lớn vuốt đầu cô, vẻ mặt im lặng.
Bởi vì cùng Tư Hạ cải vã cho nên bầu không khí có chút lạnh xuống.
Trên sân khấu, người chủ trì đã bắt đầu thống kê điểm số:“Trước mắt điểm cao nhất là tám câu, là đôi tình nhân bàn số 23, nếu như tối nay không có ai tiếp tục khiêu chiến thì phần thưởng liền thuộc về hai vị này!”
Tư Dạ Hàn hướng về phía cô gái đang buồn bã không vui bên cạnh nói: “Không vui sao?”
Diệp Oản Oản phục hồi tinh thần lại, sắc mặt buồn bực mà mở miệng nói: “Không có!”
Thua thì thua, thật ra thì Diệp Oản Oản ngược lại cảm thấy không có gì, đáng giận là thái độ của tiểu tử Tư Hạ kia, rõ ràng chính hắn đoán sai, còn nói là cô sai.
Tư Dạ Hàn bỏ cốc nước trong tay xuống, nhìn Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Cùng anh lên chơi một lần đi.”
Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời kinh ngạc nghiêng đầu hướng về phía Tư Dạ Hàn nhìn lại.
Cái gì? Chơi cùng anh một lần sao?
Tư Dạ Hàn làm sao có thể chơi loại trò chơi này…Đó chính là… Anh cố ý nói như vậy…Thật ra là chỉ muốn cùng cô chơi thôi sao?
Nghĩ tới đây, tim của Diệp Oản Oản nhảy chậm hơn một nhịp.
Thật tệ…Cô làm sao lại phát hiện Tư Dạ Hàn bắt đầu biết cách tán gái rồi.
Tư Dạ Hàn quay đầu ánh mắt dò hỏi: “Sao? Em có muốn không?”.
Diệp Oản Oản nhất thời ho nhẹ một tiếng: “Khụ.., dĩ nhiên có thể a!”
Tư Hạ hướng về phía Tư Dạ Hàn nhìn một cái, sắc mặt cứng ngắc.