Bởi vì cô gái kia tò mò nên mở cánh cửa bị đóng đã lâu không mở nên tôi may mắn vào được bên trong.
Vì tôi luôn ở trong nhà anh ta nên chảo tơ kia không cần gấp.
Nhưng phòng họ đang vào là căn phòng bị khoá chặt. Tôi sợ nếu như bỏ lỡ cơ hội này thì sau này tôi sẽ không thể đi vào căn phòng này được nữa, nên khi vừa vào tôi đã trèo lên tủ và giăng tơ ở ngay chỗ góc khuất.
Tôi bỗng thấy cô gái đột nhiên mặt tái lại, cô ấy tìm thấy một thứ gì đó ở trên mặt đất và nhặt nó lên. Sau đó cô ấy lập tức rời đi, anh ta cũng trở về phòng của mình.
Tôi mừng vì anh ta quên đóng cửa.
Tôi làm việc chăm chỉ cả nửa ngày, cuối cùng cũng giăng xong chảo tơ.
Chảo tơ này rất thô, không được mịn màng, so ra kém xa với chảo tơ tôi giăng ở phòng anh ta.
Tôi duỗi người, định đánh một giấc thì lại vô tình phát hiện một điều bất thường trong căn phòng này.
Đây là một căn phòng rất sạch sẽ, bốn phía được sơn màu trắng xoá như tuyết, trên giường được trải một chiếc chăn bông màu vàng nhạt ngay ngắn.
Ly nước đặt trên chiếc tủ đầu giường, lọ hoa hai bên TV, trên nóc tủ thì sạch không tì vết……
Tất cả đều sạch sẽ một cách thái quá, làm cho người ta sợ hãi.
Căn phòng này dường như vẫn luôn có người ở, nhưng không hẳn là có người đi vào.
Tôi từ nóc tủ quần áo nhảy xuống đất. Tôi không thể không nói, đến khi chạm đất tôi mới biết chỗ thực sự đáng sợ của căn phòng này.
Dưới gần giường là một vũng máu lớn.
Vết máu đã biến thành màu nâu thẫm, giống như đã khắc sâu xuống sàn nhà.
Tôi rùng mình, liền vội vàng ra khỏi nơi này, về phòng của anh ta.
Tôi ngoan ngoãn giăng tơ ở nơi đó mấy ngày, cuối cùng cũng xong hơn nửa.
Chỉ cần thêm một chút thời gian nữa, tôi có thể giăng thành một chảo tơ độc đáo.
Hôm tôi sắp hoàn thành chảo tơ, bỗng có một người đàn ông vào trong nhà.
Tôi thấy hắn rất nghiêm túc kiểm tra từng vòi nước nhưng lại liếc mắt quan sát tất cả các góc trong phòng.
Hắn kiểm tra xong thì đi luôn, tôi cảm thấy nụ cười của hắn cứng đờ.
Tôi đã giăng xong chảo tơ, vì vậy nên nghỉ ngơi mấy ngày. Sau đó thấy bạn gái anh ta phá lệ chủ động nhắn tin cho anh ta.
Bọn họ trò chuyện trong chốc lát, bỗng trên cầu thang truyền đến tiếng bước chân đặc thù.
Đám người này tự xưng là cảnh sát xông vào bắt anh ta.
Mấy cảnh sát vào phòng anh ta đã bị doạ cho sợ.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào tác phẩm hoàn mĩ của tôi thật lâu không thể rời mắt.
Còn tôi thì đã chạy ra ngoài cửa sổ từ lúc họ xông vào.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!