*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thật là không ngờ Đoàn Lê Nguyên có thân phận cao cỡ này?”
“Bà cụ này hiện nay là em gái ruột của người đứng đầu của môn phiệt Tây Đường! Bà cụ hoàn toàn có thể đại diện cho môn phiệt Tây Đường!”
Phàn Thẳng Nam khiếp sợ.
Dương Hạo Quân cũng rất khiếp sợ.
Bà cụ đó lại là có thân phận này.
“Phiên chiến thần cô xem bây giờ, cô ở bên cạnh tôi cũng không có gì để làm!”
“Mãy vị thần y đến từ môn phiệt Nam Cương tạm thời cũng không có biện pháp gì!”
Dương Hạo Quân nhân cơ hội nói với Phàn Thắng Nam.
Vẻ mặt Phàn Thắng Nam do dự: “Nhưng rõ ràng là cơ thể của anh trước kia chuyển biến tốt mà?”
“Đúng vậy, không sai! Thân thể tôi luôn chuyển biến tốt, nhưng tốc độ tương đối chậm! Xét đến cùng vẫn là do độc của điện Huyết Vương vẫn còn lưu lại ở trong thân thể tôi, độc này chưa bị diệt trừ, nên thân thể tôi không có cách nào khôi phục!”
Dương Hạo Quân nói.
Kỳ thực độc của điện Huyết Vương đã sớm được giải trừ.
Sở đĩ anh nói như vậy là để Phàn Thắng Nam đi thăm dò loại chất độc này.
Từ đó ngược dòng đến đầu nguồn, xem rốt cục là có liên quan gì đến Lạc Việt.
Quả nhiên, Phàn Thắng Nam nói: “Được, tiếp đó tôi sẽ đích thân tìm hiểu độc của điện Huyết Vương này, tranh thủ để anh sớm ngày khôi phục!”