*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người trong Hắc Hổ đều rất phấn khích.
Không chỉ lấy được bình thuốc, mà còn tự tay hủy hoại Dương Hạo Quân.
Một cảm giác thành tựu chưa từng có.
Nghe mấy lời nhận xét quá khích vê Dương Hạo Quân, trong lòng bọn họ như nở hoa.
Ngay cả chính họ cũng không ngờ lại có hiệu quả bất ngờ như vậy.
Chủ yếu trước đó Dương Hạo Quân từng đứng quá cao, một khi sa ngã, đó cũng là điều tất nhiên.
"Nhìn xem kìa, cũng may không giết hắn, nếu không đâu có hiệu quả như thế này?" "Đúng, cái này còn sống không bằng chết!" Mấy người Hắc Hổ đang thảo luận.
Dương Hạo Quân tiếp tục âm thầm quan sát bọn họ.
Thủ phạm là những người này.
Những kẻ bại loại của Lạc Việt quả nhiên là cùng một giuộc với đám người nước Chiến Ưng.
Không lâu sau, Hắc Hổ dẫn theo mấy người đi đến một sơn trang ở Kinh Thành.
Hệ thống canh giữ của nơi này cực kỳ nghiêm ngặt, dự tính ai đến gần xung quanh đó trong bán kính mấy cây số cũng có thể khiến bọn chúng phát hiện ra.
Nhưng cái này không thể làm khó Dương Hạo Quân được.
Bọn họ đã dễ dàng đột nhập được vào trong Sơn trang.